Vòng Tay Chới Với Tương Lai

BÀN TAY CHỚI VỚI TƯƠNG LAI !

Từ lòng nôi vào đời
Đôi bàn tay trắng chơi vơi
Ngỡ ngàng trược dài mãi miết
Bàn tay chới với tương lai
Xe lăn mòn cát bụi
Đường xa hun hút dáng mây chơi
Bóng ngã chiều hôm buồn lạnh dợi
Vòng tay thui thủi một khoảng đời
Trăm năm một giấc mơ dài
Tương lai một đóa hoa ngời tuyết sương
Tàn y hương sắc mộng nghê thường
Kê vàng một giấc mơ tan úa vàng !




Vạt Nắng Chiều Hôm

VẠT NẮNG CHIỀU HÔM !

Thôi ! nghĩ rằng mình không còn nữa
Vạt nắng về chiều bóng ngã non mây
Đêm miên man dài ngỡ ban ngày
Nơi bóng xế chiều hôm buồn lạnh dợi

Cứ ngỡ rằng hào quang thêm rạng chói
Viễn cảnh xa mờ vời vợi thoảng mây bay
Nơi yên bình vui giấc sum vầy
Nơi hội tu siêu nguồn chân lý

Tháng ngày qua ân tình tri kỷ
Từng dáng hoa tàn vỡ dưới tầm tay
Nơi khướt say tâm sự mãi vơi đầy
Nơi quyện tụ hình hài thêm cằn cỗi

Anh lại về bóng đêm nhòa tăm tối
Nỗi đường xa hun hụt mãi chân mây
Nơi ùa về thềm cát sóng bủa vây
Nơi hốc núi tan mây thần tượng
Cho nỗi nhớ chất đầy ngất ngưỡng
Cho tóc mây êm ngủ dưới chân mi
Cho nỗi buồn vò võ thoảng năm dài
Cho trôi mãi vật vờ cơn sóng cả
Thuở đại dương hải âu thời vật vã
Thốc biển xanh sóng dậy phủ mầm non
Chuyến đò qua thêm nỗi nhớ hao mòn
Tháp ngà chợt ru êm con chim nhạn!




Nguồn Tuệ Giác Tươi Mát




Thảo Am Đỉnh Tuyết

Thảo Am Đỉnh Tuyết

Thảo am đỉnh tuyết gió hú mây ngàn chân xếp tròn khuôn trăng thánh thiện quanh năm suy tư trầm lắng tháng ngày trong trẻo thơ ngây bổng chốc thoảng mây e ấp buông xuống trần trụi bạch ngọc hồng hoa vun vút vờn cao cánh đào chớm nở run rẩy nắng xuân nóng bỏng miên man triều dâng lặn ngụp triền miên điên đảo mụ mẫm cơn mê đi hoang bất tận

Đường xa ngút ngàn hun hút mòn mỏi trược dài theo năm tháng lăn lóc bụi đời điên đảo cỏi trần ai vạn dăm mù khơi trăm năm một giấc kê vàng mỏi gối chùn chân bao lần nãn đời lận đận tình người bạc thếch như vôi

Cỏi hư vô chân mây gát núi cội thông già ngã bóng chiều hôm chim ríu rít gọi đàn tìm về tổ ấm ánh nguyệt vờn hoa sóng sánh ánh bạc màu sương gió năm tháng mãi chơi xa quên cả lối về gió dừng lại mây dừng trôi chim hạc mỏi cánh

Nơi của vô cùng cung son thếp vàng ấm áp nến ngọc lung linh hạt mầm chớm nở hoa lá bổng thầm thì gió thoảng rung khua chim hát sơn ca tung tăng thềm ngọc thơ ngâm mấy khúc sáo vi vu vào không chiều tà yên ả lá vàng xào xạc mỗi bước sen thơm đi về tự tại thảo am vẫn còn đây tháng ngày đọng lại cảo thơm xưa lần giở trước đen !




Tham Gia Phật Sự








Gia Đình Phật Tử Là Một Dòng Tu








Một Chuyến Chơi Xa

Một Chuyến Chơi Xa

“Thân như điện ảnh hữu hoàn vô,
“Vạn mộc Xuân vinh – Thu hựu khô.
“Nhậm vận thịnh suy vô bố úy,
“Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.” – Vạn Hạnh Thiền Sư

Đời sống qua mau như ánh chớp
Có rồi không cháy bỏng cả cuộc đời
Cây cỏ mùa Xuân xanh tươi mát
Thu về mây bạc héo úa tàn phai

Phó mặc dòng đời suy hay thịnh
Xá chi sợ hãi mãi muộn phiền
Suy thịnh – thịnh suy giọt sương đầu ngọn cỏ
Một mai rồi tan biến qua mau

Một chiếc thuyền nan qua biển cả
Dạo chơi trong cuộc vô thường
Biển khơi dậy sóng luân vũ mãi
Đời như là một giấc mộng chơi

Cho đáy mắt em buồn vơi phố chợ
Nắng vàng theo mỗi bước em đi
Đến lúc tay chèo rời rã mỏi
Thì thuyền em cuốn hút giữa mù khơi !




Dáng Đời Thoảng Qua

Dáng Đời ThoẢng Qua

Dáng trúc che ngang vầng nhật nguyệt
Trăm năm in bóng đáy hồ Thu
Thời gian thoảng bóng câu cửa sổ
Ánh sét tan rung cả hương đêm
Khai bút đầu Xuân Quý Mão




Dùng Ba Bát Mì Để Dạy Con Bài Học Sâu Sắc









Đại Hội Nâng Cánh Ước Mơ






Tha Nhân Làm Mất Bản Thân Tôi






Đoàn Sinh Cá Biệt









Đừng Tưởng – Bùi Giáng










Thực Hành Thiền Định Quán Niệm Hơi Thở Hằng Ngày












Phương Pháp Thực Hành Thiền Hơi Thở