VẠT NẮNG CHIỀU HÔM !
Thôi ! nghĩ rằng mình không còn nữa
Vạt nắng về chiều bóng ngã non mây
Đêm miên man dài ngỡ ban ngày
Nơi bóng xế chiều hôm buồn lạnh dợi
Cứ ngỡ rằng hào quang thêm rạng chói
Viễn cảnh xa mờ vời vợi thoảng mây bay
Nơi yên bình vui giấc sum vầy
Nơi hội tu siêu nguồn chân lý
Tháng ngày qua ân tình tri kỷ
Từng dáng hoa tàn vỡ dưới tầm tay
Nơi khướt say tâm sự mãi vơi đầy
Nơi quyện tụ hình hài thêm cằn cỗi
Anh lại về bóng đêm nhòa tăm tối
Nỗi đường xa hun hụt mãi chân mây
Nơi ùa về thềm cát sóng bủa vây
Nơi hốc núi tan mây thần tượng
Cho nỗi nhớ chất đầy ngất ngưỡng
Cho tóc mây êm ngủ dưới chân mi
Cho nỗi buồn vò võ thoảng năm dài
Cho trôi mãi vật vờ cơn sóng cả
Thuở đại dương hải âu thời vật vã
Thốc biển xanh sóng dậy phủ mầm non
Chuyến đò qua thêm nỗi nhớ hao mòn
Tháp ngà chợt ru êm con chim nhạn!