PHẬT GIÁO VIÊT NAM – DÂN TỘC VIỆT NAM
Cái hào quang chiến thắng đế quốc Pháp– chiến thắng đế quốc Mỹ – chiến thắng VNCN, là một men say đã làm ngất ngưởng choáng ngợp cộng sản Việt Nam, CSVN đã nghĩ rằng, đây là sức mạnh vốn có của đảng, khi hấp thụ được tinh hoa vong bản Marx – Lenin, người CSVN có đủ sức mạnh để độc quyền quyết định chiến thắng thống trị tất cả.
Với tham vọng bá chủ thống lĩnh, CSVN muốn tất cả phải tuân phục dưới gót dày xâm thực. Tôn giáo với chân lý nhân bản – tư do – tự chủ, là một chướng ngại vật làm cản trở tham vọng bá quyền, có khi còn có nguy cơ làm lung lay suy yếu quyền lực, dẫn đến làm mất đi cả một chế độ. Thế là CSVN ráo riết tập trung sức mạnh – trí tuệ, nghiên cứu hòng tìm ra mọi giải pháp hửu hiệu đánh phá – triệt tiêu tôn giáo, nhưng chủ yếu là Phật giáo VN.
Nhìn chung tín đồ Phật giáo rất nhiều – rất đông, đa số mọi người công dân đều có tín ngưỡng Phật giáo. Nhưng thật sự thời nay, không còn có bậc cao tăng chân chính lãnh đạo, cho nên co cụm èo uột mềm yếu tinh thần độc lập – tự do – tự chủ, không có sự đoàn kết – nhất quán, hầu hết đều là những tăng sai thường tình, có tư tưởng tiêu cực cát cứ riêng tư, có tham vọng nhục dục thâu tóm, qui tụ bành trướng theo hệ phái tông môn – tự viện, mà không cần thiết là phải nhất thống.
Nắm được nhược điểm, từ kẻ hở to lớn này, CSVN mạnh dan thẳng tay đánh thẳng vào Phật giáo. Quan trọng nhất là đã gài thế bắt bí xỏ mũi, nắm được nhược điểm hèn tiện của tầng lớp hình đồng lãnh đạo giáo hội, giới chức sắc này chỉ còn có loay hoay co rúc trong tháp ngà, đoanh vây bởi hương dăng, không còn đủ sức đề kháng để mà cựa quạy, mọi sự điều răm rắp khom lưng tuân phục, chịu sự điều khiển sắp xếp của nhà nước, sai đâu đánh đó, ngậm bồ hòn nhắm mắt mà đánh. Vì sự hù dọa đê hèn, lo sợ bị mất đi nguồn tư lợi, hèn hạ vô tâm đuổi ra khỏi chùa ngay cả những đạo lữ – tử đệ trung kiên hy sinh bảo vệ chánh pháp. Một điều quan trọng hơn nữa, nhằm mục đích củng cố quyền lực danh tước hư vọng, nên đã muối mặt lừa thầy phản bạn, tham mưu sai sự thật với thế lực vô minh, những nhà cầm quyền dài tay làm việc quản lý về mặc tôn giáo, mà mù mờ không hiểu gì về cái thâm diệu của tôn giáo, nếu có được học – có được đào tạo, cũng chỉ nông cạn gậm nhấm được cái vỏ cứng nhắc sơ siễn bên ngoài, để rồi vô minh chụp mũ không thương tiếc những ai không phục tùng – không cùng phe phái.
Trước sự mê hoặc phỉnh dụ – tín điều của tôn giáo, da số tín đồ hôm nay cuồng tín trước muồi hương đăng, mù quáng trước những bày vẽ pha trộn sắc tướng lòe loẹt của tín ngưỡng dân gian, mê hoặc tuân phục bởi những hứa hẹn cho một an lành ở thế giới huyền hoặc bên kia. Nhà nước đã rút ra được những kinh nghiệm từ bài học quí báu này, đã đầu tư thật kỹ càng, huấn luyện đào tạo – nhuộm đỏ những thừa sai – dựng lên nhiều tổ chức – người ngợm hình đồng kịch kởm na ná, ẩn núp dưới màu sắc tôn giáo quốc đoanh, để thu hút những người nhẹ dạ cuồng tín cả tin, hòng lấy đó đánh vào hệ thống chính thống Phật giáo. Với phong cách tha hóa tồi tệ như hiện nay, đã đánh mất trọn vẹn niềm tin nơi quần chúng, có phải đã đến lúc, người xuất gia không còn đủ tư cách là trưởng tử Như Lai, đủ tư cách lãnh đạo Phật giáo VN được nữa ?
Phật giáo VN là sức sống đạo đức tâm linh – là linh hồn của dân tộc Việt. Đánh phá Phật giáo VN là có âm mưu ruồng bỏ phá hủy đi nền đạo đức vốn sống của dân tộc. Sự phá sản băng hoại đổ nát cực kỳ trầm trọng thê thảm về mặt đạo đức tràn lan hiện nay, chịu ảnh hưởng bởi sự cuồng vọng thiếu tôn trọng của nhà cầm quyền về nền giáo dục cao quí của Phật giáo VN. Với một viễn cảnh càng lúc càng xuống dốc tha hóa tàn tệ – nhiều bất đồng phức tạp bột phát bùng nổ càng lúc càng diễn ra gay gắt, tương lai đất nước này rồi sẽ đi về đâu, đây có phải là hệ lụy của nhân quả báo ứng khó tránh cải được ?
Tinh thần văn hóa Phật giáo đã đóng một vai trò quan trọng thiết yếu, là dấu ấn in đậm sâu sắc, đã xác lập được vị thế Phật giáo trong lòng dân tốc Việt Nam. Cố tình dã tâm đánh phá Phật giáo – làm suy yếu Phật giáo, tức là đánh phá dân tộc Việt Nam – làm suy yếu đất nước Việt Nam. Đây là kế sách sai lầm của một tham vọng đen tối trầm trọng, cần phải được nhanh chóng chấn chỉnh sửa sai, thuận thảo với lòng dân. Với kế sách diễn biến hòa bình, phải đánh phá triệt tiêu làm suy yếu, phải quản lý chặt chẽ, nắm cho được những tổ chức ngoài đảng, đưa vào hệ thống chính trị, nhằm mục đích phục vụ nâng cao quyền lực giai cấp thống trị.
Kể từ sau năm 1975, trãi qua những năm dài gay gắt, thay vì vận dụng đạo dụ số 10 của thời độc tài Ngô Dình Diệm, kéo lê máy chém tập trung bạo lực đánh phá Phật giáo diễn ra trên phạm vi khắp cả nước, điều cần được chú ý tiên quyết, là yếu tố quan trọng, cấp thời quay về thuận theo xu thế ý nước lòng dân, khuyến khích phát triển, đây là việc làm tất yếu khôn ngoan để tạo nên sức mạnh toàn dân, nâng cao hiệu quả tất thảy, thì còn có gì khó khăn mà nhân dân không đồng tình chung lo cộng hưởng.
Theo dòng thời gian, diễn biến bởi quy luật vô thường nghiệt ngã, khối Đông Âu – Cộng hòa Liên bang Xô Viết sụp đổ ê chề, công cuộc đấu tranh giai cấp hữu sản – vô sản không còn đủ lực mê hoặc hấp dẫn, không còn ai mù mờ khờ khạo, dám lộng ngôn lên tiếng hô hào bách chiến bách thắng muôn năm.
Đã đến lúc Phật giáo VN, có lẽ hơn ai hết, không khoanh tay bảo thủ tiêu cực, phải ý thức tự chủ vô úy, mạnh dạn đòi lại giáo quyền, lấy lại vị thế quốc sư (thầy của vua) vốn có tự lâu đời, nói lên tiếng nói trung thực, đòi lại cái vốn quí văn hóa đã được truyền tải in sâu vào lòng dân tộc của 2000 năm lịch sử Phật giáo VN.
Đạo Phật là một con thuyền tế độ, lội ngược dòng đời cứu vớt nhân sinh. Phải nhanh chóng vượt thoát đi lên bằng nguyện lực bất thối vô cầu, chịu trách nhiệm trước tiền đồ lịch sử, sẵn sàng gánh vát sứ mệnh, không ươn hèn – dựa thế – vọng ngoại, bám víu vào cái thế gian hữu hạn giã tạm, dễ dàng thay đổi. Nếu xuôi dòng thuận theo, chẳng lẽ cái Đạo Phật kỳ vĩ bất diệt, cũng phải mất theo cái bóng dáng giã tạo đoạn diệt thường tình ./-
17/05/2012