NGHỀ HUYNH TRƯỞNG GĐPT
Huynh trưởng là một cái nghề. Ngoài năng lực ra, còn phải có một tấm lòng thiết tha – đam mê nồng nhiệt với cái Tâm hết lòng phụng sự tổ chức GĐPTVN, mang lại một giá trị đích thực cho xã hội – và sự trường tồn của đạo pháp. Không thể có một Huynh trưởng GĐPT thiếu phẩm chất dưới dạng “cửi ngựa xem hoa”, coi tổ chức như là một chốn nương náu – mua vui – làm đà tiến thủ – thỏa mãn ngã ái – lợi dưỡng cá nhân.
Nghề Huynh trưởng là một nghệ thuật mà người Huynh trưởng GĐPT cần phải thao thức – động não suy tư tìm ra phương pháp hay hơn – thích hợp hơn để tập hợp cho được các em. Từ chỗ không phải làm cho có, từ chỗ có ít làm cho có nhiều hơn. Đây là một tài năng – một trách nhiệm thiêng liêng – nặng nề – to lớn mà người Huynh trưởng GĐPT lãnh đạo đang làm công tác văn hóa giáo dục cần phải quan tâm và cần phải làm mãi miết liên tục trong suốt hành trình làm Huynh trưởng.
Nghề huynh trưởng là một cái “Nghiệp”. Chúng ta biết làm sao để trả cho hết nợ ân tình mà tổ chức yêu thương cưu mang truyền trao – tin tưởng trao phó.
Trong giờ giảng mà chỉ lèo tèo có một số ít Đoàn sinh thì tẻ nhạt biết bao ! Là người Huynh trưởng GĐPT, chúng ta thể hiện đúng đắn lời phát nguyện đầu đời bước vào nghề Huynh trưởng:
“Chúng sinh vô biên thề nguyện độ”
Làm đúng chức năng của mình, Bồ tát dấn thân độ tận chúng sinh mà không hề nản mỏi – không hề từ bỏ một ai.
Phải để cho các em thốt lên cho được tình cảm chân thành:
- Em luôn luôn nhớ đến Đoàn, nhớ đến các anh – các chị trưởng. Em mong mỏi từng ngày – từng giờ, mong sao mau chóng đến hẹn lại lên – đến kì sinh hoạt, mong sao nhanh chóng đến với các anh – các chị – các bạn đoàn thân thương.
Nếu được vậy, thì đây là kết quả thành công, thể hiện tài năng tuyệt vời của người Huynh trưởng GĐPT đang đứng trên cượng vị làm công tác văn hóa giáo dục có hiệu năng thiết thực.
Các em là mặt sau của chúng ta. Huynh trưởng GĐPT là tấm gương sáng đang phản ánh hình ảnh của chúng ta ở góc độ này hay ở góc độ khác, hãy làm sao cho mặt sau của mình đẹp đẽ hơn lên. Một Huynh trưởng GĐPT giỏi, là người Huynh trưởng có nhiều sáng tạo, mẫn tiệp trước mọi vấn đề, ứng phó nhanh gọn, hiểu rộng biết nhiều, tự tin nhưng không tự tôn, quyết đoán nhưng không võ đoán, lời nói – việc ham tu học – nghe nhiều – ham thực hành – ít nói mới đủ uy lực tạo nên tính cách một Huynh trưởng GĐPT chín chăn – lành nghề.
Người Huynh trưởng GĐPT lãnh đạo Đoàn, chỉ điều hành sinh hoạt ngắn ngủi, mỗi tuần một lần vào ngày chủ nhật. Nhưng hầu như nó vẫn nối tiếp bằng hơi thở, phải luôn luôn làm mới – nóng hổi – hâm ấm lại mỗi ngày. Luôn luôn phải là những nuối tiếc mong chờ ngày hội cuối tuần, dù trong tuần còn có những thời gian trống trãi, vẫn không cảm thấy rơi vào khoảng không trống vắng, không dễ để cho Đoàn sinh đi vào lối mòn quên lãng.
Người Huynh trưởng GĐPT là một chiến sĩ trên mặt trận tâm linh – một kỹ sư tâm hồn – một thiền sinh trên bồ đoàn, đang đối mặt với thực tại vô minh – khai phóng tuệ giác. Phải luôn luôn nỗ lực phấn đấu, góp phần tích cực vào công cuộc xây dựng Đoàn – xây dựng GĐPT vươn lên phía trước. Không lùi bước khi nhắm vào mục phiêu cứu cánh – không xuê xoa trước những sai trái đời thường – không chùn bước trước những xuyên tạc – những kẻ rắp tâm bẻ cong chân lý. Bởi vì trên hành trình đi tìm lẽ sống, mỗi trở ngại – mỗi gian nan đều có giá trị đích thực của nó. Nếu đường đời mà bằng phẳng cả, sẽ là trở lực lớn cho sự trưởng thành và phát triển, đây là cơ sở đánh giá, là thước đo năng lực vốn sống của người Huynh trưởng GĐPT.
Những năm gần đây, nhiều Huynh trưởng GĐPT vững vàng hơn, nỗ lực bám chặc phong trào, góp phần tích cực trong xây dựng sự nghiệp GĐPT, đây là điểm son sáng chói đáng mừng. Hiện tại đang đòi hỏi nhiều Huynh trương GĐPT có tâm huyết, có nhiệt tình, sẵn sàng cống hiến sức mình cho tổ chức.
Tự nguyện khép mình vào tổ chức khi trân trọng gắn lên tim mình một đóa sen trắng, Huy hiệu cao quý GĐPTVN. Một Huy hiệu Hoa sen thiêng liêng bất tử do cố Huynh trưởng Từ Mẫn-Lê Lừng sáng tác, được cố Đại lão Hòa thượng Thích Tịnh Khiết chấp thuận và đích thân gắn cho Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Hóa Phổ (Thừa Thiên) trong buổi lễ ra mắt, được tổ chức vào lúc 16 giờ – ngày mồng 8 – tháng Chạp – năm Mậu Tý (08-1-1949), nhân dịp Lễ Phật Thành Đạo, cử hành tại chùa Từ Đàm (Huế). Người Huynh trưởng GĐPT nguyện hứa suốt đời trung thành với lý tưởng. Làm việc gì – nói cái gì cũng tự đặt câu hỏi: Phải làm việc gì và để phục vụ cho ai ? Phải toàn tâm toàn ý hòa nhập vào cuộc sống đại thể của tổ chức.
Biết bao cấp Huynh trưởng GĐPT đi trước đã nêu những tấm gương ngời sáng, đã từng xông xáo quả cảm đầy sinh lực – đầy tài năng. Đã thể hiện những hoạt động nóng bỏng trong những giai đoạn gay go nhứt, qua đó đã khắc họa nên những suy tư – những chân dung đẹp đẽ kì vĩ lạ thường. Những con người ấy đã trung thực với cuộc sống và hết lòng vun vén cho những mầm non được nhanh chóng đâm chồi nẩy lộc tỏa hương ngời sắc.
Trong giai đoạn rối ren khắc nghiệt chưa rõ ràng như hiện nay, đòi hỏi người Huynh trưởng GĐPT phải tỉnh thức, nghiêm túc đi đúng hướng, chấp nhận một tác chiến gay go khắc nghiệt khó khăn nhất. Đòi hỏi chúng ta phải thận trọng, không thiếu phần xốc vác – bén nhạy – tinh khôn. Biết bao thử thách cam go đang chực chờ quanh ta, nên phải đòi hỏi ở chúng ta một tài năng – một đức độ sẵn sàng ứng phó.
Nếu mở lại những trang sử sáng ngời ngày qua, làm cho chúng ta không khỏi ngỡ ngàng. Nhưng phấn chấn biết bao, khi thấy có nhiều Huynh trưởng GĐPT tình nguyện hiến dâng đời mình vì sự trường tồn của tổ chức, đã lăn lộn với những giai đoạn khó khăn – uyển chuyển với thời cuộc. Nhiều Huynh trưởng GĐPT đã lãnh đạo phong trào, nhận lãnh gánh vác những gánh nặng, phụ trách nhiều GĐPT địa phương đầy lửa bỏng. Quả thực, đây là những lò lửa, có nơi lên đến cả nghìn độ, rực cháy suốt đêm ngày. Nhưng các anh các chị vẫn hùng lực, trên ngực áo vẫn hiên ngang gắn nổi Huy hiệu Hoa sen sáng chói. Những con người ấy có bao giờ ngơi nghĩ – có bao giờ xuôi tay, mặc dù hiện nay có người đã nằm xuống ! Nhưng các anh các chị vẫn sống đầy ý nghĩa, vẫn tinh khôi trong từng mỗi tâm thức của đàn em.
Là Huynh trưởng GĐPT, chúng ta mong sao, mỗi người tự xác định trách nhiệm, đem đến cho mọi người một niềm tin vững chãi vào đường hướng của tổ chức, và thường xuyên chăm lo làm trong sáng mọi thế hệ – mọi tầng lớp quần chúng – đến các em thân yêu.
Các em đến với chúng ta do một nhân duyên hòa hợp, được gieo tạo từ nhiều đời. Dẫu biết rằng “do duyên mà hợp và cũng do duyên mà tan”. Nhưng “Nghiệp” thì có thể chuyển hóa được. Người Huynh trưởng GĐPT phải có cái Duyên tốt hơn để chuyển hóa cái Duyên xấu ác, tạo nên một cái Duyên mới thiện lành đẹp đẽ, để tập hợp cho được các em, làm “Tăng thượng duyên” cho các em gắn bó với mình – với tổ chức nhiều hơn, mà không vì lý do này – hay điều kiện nào khác mà phải rời bỏ Đoàn. Dẫu mai này do hoàn cảnh – hay điều kiện sinh kế – học tập mà phải ngậm ngùi chia xa, các em vẫn mãi mãi nhớ về, và đủ thuận duyên, dù ở bất cứ nơi đâu, các em vẫn nhanh chóng – thiết tha tìm về với tổ ấm muôn đời. Bởi vì hạt giống chủng tử Như Lai đã được bàn tay lành nghề của các anh các chị chăm bón kĩ càng, cho dù được thả dưới vùng đất nào cũng vẫn nẩy mần vươn cao rợp mát bóng đời. Và cũng bời vì các em là một phần thực thể không thể thiếu trong đời sống của người Huynh trưởng GĐPT.
Đạo Phật là nguồn sống của tất thảy mọi sự sống, tách rời Phật chất thì không nhận chân được lẽ sống như thật, sức sống sẽ tàn phai bởi dục vọng điên cuồng thế tục.
Tinh thần Phật giáo là căn bản của một xã hội người văn minh. Muốn dẫn đến một nền văn minh toàn triệt, con người phải tự quyết định lấy vận mênh xã hội. Con người là chìa khóa mở cửa sự sống. Xã hội được an lạc thanh bình là do mỗi nhân thân tự quyết định. Muốn được vậy, phải lấy văn hóa giáo dục Phật giáo làm nền tảng đào tạo nên một con người toàn diện. Phải hướng cho con người vươn lên tầm cao đạo đức tâm linh, biết tôn trọng phẩm giá – nhân cách tha nhân. Mỗi nhân cách có đạo đức luân lí tốt là có một xã hội yên bình. Sự sụp đổ hoàn toàn về mặt đạo đức – luân lí – tâm linh sẽ dẫn đến một tai họa thảm khốc cho toàn thế giới ./-