SỨ MỆNH
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
Mỗi đơn vị GĐPT là tế bào của tổ chức, được phát triển và tồn tại giữa cộng đồng dân cư. Muốn tạo nên một sức mạnh, thì mỗi đơn vị GĐPT phải được chỉ đạo – hướng dẫn – cầm tay chỉ việc, định hướng đúng đắn – sáng tỏa – nhạy bén sâu sắc, phù hợp với tình hình mới
Chúng ta nghiêm túc mà nhìn nhận rằng, các hoạt động của nhiều GĐPT hầu như còn rất yếu, chưa chỉnh chu hoàn bị lắm, còn cầm chừng, còn dẫm chân tại chỗ, ỷ lai, mong chờ. Nguyên nhân, do Huynh trưởng chưa thể hiện trọn vẹn vai trò lãnh đạo của mình. Hoặc năng lực còn hạn chế, hoặc do nhận thức chưa sâu sắc, hoặc do nhiệt tình phụng sự chưa cao, hoặc do trở lực này – chướng duyên khác… làm ảnh hưởng đến năng lực hoạt động
Thiết nghĩ, người lãnh đạo phải mang tâm trạng của một người đi tìm hướng sống, tìm cái hay – cái đẹp, cái chân thiện mỹ cho cuộc đời. Phải thao thức với những khám phá mới lạ một cách nhiệt thành. Không nên có tâm trạng của một người đi qua rừng trầm hương, mà không thưởng thức được mùi hương. Tắm mình trong dòng ánh sáng Phật pháp, mà không nhận thức được chân đế. Hoặc bọc trong mình hạt minh châu, mà không biết là châu ngọc. Không thiết tha trân quí, không thẩm thấu được luồng sinh khí mới mẽ, để mang lại một kết quả tốt đẹp hơn
Chúng ta sẽ rất thất vọng, nếu là một nhà lãnh đạo, mà không có một nhiệt tâm quên mình vì tổ chức. Không có một kế hoạch, một hướng nhìn sâu sắc. Không vạch ra một phương hướng mới mẽ để hành đạo, để khế cơ phù hợp xác đáng với tình hình. Thấy trầm lắng mà cứ thỏng tay, thấy dậm chân mà cứ chùn bước. Tối ngày chỉ biết loay hoay, đoanh vây trong tháp vàng, với những hương đăng nghi ngút, giữ mãi những hình thái sinh hoạt, không còn đáp ứng phù hợp với những nhu cầu cấp thiết mới, tức là làm một việc làm vụng dại – ấu trĩ. Nếu cố chấp bảo thủ mãi những hình thức sinh hoạt lỗi thời, tức là vô tình đẩy lùi xã hội, và làm cho tổ chức GĐPTVN thoái hóa, khô héo dần trong xác cũ
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
“Bồ đề bổn vô thọ
“Minh cảnh diệt phi đài
“Bản lai vô nhất vật
“Hà xứ nhá trần ai”
– Kinh Pháp Bảo Đàn
Hết thảy vạn pháp không lìa tự tánh, bởi tự tánh vốn tự thanh tịnh, không sanh – không diệt
Tự tánh không nhiểm thiện – ác, thì thiện ác không có cơ sở để tác hại. Tự tánh vốn thanh tịnh, bởi vì bản thể của ánh sáng là trong vắt, là bát ngát vô cùng. Một gợn mây trôi qua, tạo nên một khoảnh khắc tối tăm. Cụm mây là vọng thức, tối tăm là khổ não. Vọng thức thì còn có sai biệt. Nhưng vượt lên trên vọng thức, thì chơn tâm vẫn hiển hiện, vẫn trong vắt không hai. Suy nghĩ đến việc ác, tức khắc địa ngục hóa thành, khổ đau dồn dập đưa đến. Nhưng suy nghĩ đến việc lành, thì thế giới hiển bày tịnh độ, an lành bình yên đưa đến
GĐPTVN đã trải qua nhiều triều đại, các triều đại mong manh như cánh bèo trội dạt trên sông. Triều đại này quằn quại cuốn qua, rồi triều đại khác lại bập bềnh trôi đến, cứ mãi miết – trình tự theo định luật thịnh – suy, do nhân quả – nghiệp duyên chuyển biến vô thường. Nhưng ở bất cứ dưới triều đại nào, GĐPTVN vẫn bị bức hại – hất hủi, đối xử tệ bạc, nếm trải biết bao sóng gió khắc nghiệt ức lòng. Hãy lắng lòng nhìn lại, tổ chức GĐPTVN đã vương mang phải nghiệp dĩ gì ? Hãy đánh giá lại xem, GĐPTVN là tốt hay xấu ? nếu là tốt, tại sao các thế lực vô minh, luôn luôn âm mưu – tìm cách vùi dập, vô hiệu hóa các hoạt động. Còn nếu xấu, thì tổ chức GĐPTVN đã xấu ở chỗ nào ?
Có phải nó xấu, bởi vì nó có cái tâm, thiết tha muốn làm mới – làm đẹp – làm trong sạch đạo pháp – xã hội. Cái quá mới mẽ chói chang, đã làm lóa mắt – choáng váng những tâm hồn đen đúa – thiển cận – cố chấp – hẹp hòi – vị kỉ… Bởi vì cái thiên chức kỳ vĩ của GĐPTVN là đi ngược lại dòng đời “lắng đục – khơi trong”. Như cánh sen trắng muốt vươn mình vượt thoát khỏi mặt nước ô nhiễm, không để bùn nhơ tanh hôi làm vướng bẩn trần tục hư danh. Nhưng đời thì luôn luôn rối rắm, ẩn khuất những tham vọng từ mọi ngỏ ngách đen tối sâu kín của tâm hồn. Hay nó xấu, bởi vì nó mang tính tự do – nhân chủ– khai phóng – giải thoát, hoàn toàn chân chính, không dễ dàng cúi đầu khuất phục trước bạo lực vô minh, hô hào rổng toếch, thiếu tôn trọng, ngấm ngầm tước đoạt, dẫm đạp lên tự giác – tự do – nhân chủ, quyền hạn tối thiểu con người.
Nguyễn Trãi đã chết vì bị kết tội tru di cửu tộc, bởi vì ông quá trong sạch. Sự trong sạch đáng nêu gương, đã làm cho kẻ xấu xa lo lắng – hãi sợ, mưu toan – tìm cách trừ khử. Nguyễn Trãi là một vị công thần, có công rất lớn đối với quốc gia, giữ trọng trách trong triều đình. Nhưng sống một cuộc đời thanh sạch, chỉ nhận cho mình vài chục mét đất trồng rau, đủ để giải quyết cuộc sống ẩn nhẩn – tri túc. Sau khi dụ dỗ – mua chuộc – lôi kéo không được nhà văn hóa đại tài. Bạo quyền triều đình, móc nối – lôi kéo bọn cơ hội – hình đồng – nô dịch, lên án người hiền thần. Nhưng Nguyễn Trãi vẫn tĩnh tại, sẵn sàng ra pháp trường, chịu hành quyết oan khuất cùng dòng họ chín đời, với bản án man rợ “tru di cửu tộc”. Lịch sử bi đát – ô nhục này, vẫn lưu mãi nghìn đời nguyền rủa
“Khi tà mê khởi: Ma làm chủ
“Khi chánh kiến sanh: Phật ngự tòa”
– Kinh Pháp Bảo Đàn –
Khi mà vô minh đã khởi lên rồi, danh lợi bon chen, gót chân nhiễm bụi, tâm ma dấy động lọc lừa, nỡ đành đánh mất lương tri, xa rời biết bao chân tình trân quí
“Lạy mà đầu không sát đất, sao bằng đừng lạy. Trong lòng ngươi chắc còn một vật. Ôm giữ cái gì thế?” – Kinh Pháp Bảo Đàn –
Ôm giữ cái gì thế? Đó là cái ngã chấp đạo đoạn. Cứ ngỡ rằng ta là trung tâm vũ trụ, thế giới này phải nể vì, cúi đầu vâng phục trước hư vị tanh hôi…
Tại sao hàng ngũ xuất gia ngày nay, có vẻ e dè khi tiếp xúc với GĐPT. Có phải vì GĐPTVN là một đội ngũ cận sự quá gần gũi, quá thẳn thắn, nhận thức đúng đắn, thấy rỏ được mặt trái quá đời thường… Hay như đã thường bị đánh giá oan uổng, là hàng ngũ Huynh trưởng Phật tử quá ngạo mạn, ít khiêm cung. Đây là vấn đề nhạy cảm – tế nhị, mà hai bên cần phải cẩn trọng xem lại phong cách hành xử của chính mình
Nhưng điều đáng nói hiện nay, là tổ chức GĐPTVN chưa được Giáo hội – hoặc nhà nước đặc biệt coi trọng. Mặc dù nhiều cấp lãnh đạo đã nhìn thấy được các mặt hoạt động vững mạnh, phát triển – đóng góp thiết thực. Trong tương lai, GĐPTVN có được đánh giá cao hay không, là tùy thuộc vào nội lực của chính lực lượng thế hệ Huynh trưởng Phật tử hiện có. Đội ngũ này phải làm gì, và làm như thế nào, là tùy thuộc vào sự nêu gương – truyền thừa tài tình của thế hệ đi trước, và tùy thuộc chính đáng vào sự nhiệt tâm của mỗi Huynh trưởng PT tại hàng. Nếu thực sự, những sản phẩm tạo ra có giá trị thiết thực, hòa nhập tích cực vào đời sống cộng đồng, tạo nên một chuyển biến hiện thực, thì nghiễm nhiên uy tín sẽ được nâng cao, thế đứng chắc chắn sẽ được vững chãi trong lòng quần chúng. Như vậy Giáo hội và nhà nước không thể mặc nhiên tọa thị – thờ ơ xem nhẹ được
Nếu phủ nhận đây đó các tổ chức GĐPT trãi dài trên khắp cả nước, là chưa tôn trọng tự do, chưa thể hiện trọn vẹn, đúng nghĩa của việc củng cố, xây dựng và phát triển Giáo hội – xã hội toàn diện. Nguyên nhân diễn ra, là do một thiểu số cá biệt hẹp lượng, thậm chí mức độ hoạt động còn thiếu mục đích lý tưởng son sắc, nửa mùa, còn để cho lợi quyền cá nhân ma thuật – lấn át lương tri. Nhưng không thể vì thế, mà vội vàng phủ nhận sự đóng góp to lớn của GĐPTVN đối với Giáo hội, đối với nền văn hóa – giáo dục nước nhà
- Đối với Giáo hội, GĐPTVN đã có những đóng góp tích cực rất lớn, luôn luôn sát cánh cùng Giáo hội trong những giai đoạn giao thời – đấu tranh tắm lửa – xối dầu, trong công cuộc chấn hưng và xây dựng thành công Giáo hội
- Đối với xã hội, GĐPTVN đã góp phần thực tiễn trong công cuộc chuyển hóa xã hội. Xây dựng hoàn chỉnh nền văn hóa toàn thiện, góp phần giáo dục – tài bồi hiền tài cho đất nước mai sau. Làm bừng nở biết bao tinh hoa tốt đẹp, góp phần phụng sự dân tộc, làm sống lại nguồn sinh lực tự hào trong công cuộc dựng nước và giữ nước vẽ vang của cha ông, của bao lớp tiền nhân đi trước. /-