Vĩnh Biệt Anh

Vĩnh Biệt Anh
Từ giả cuộc chơi Tịnh Lam anh về
Rời huyễn mộng sen vàng một đóa
Mây ngừng trôi mưa trắng xóa đầy trời
Dáng nguyệt lung linh rơi nến ngọc
Hương trầm xa quyện tỏa khắp trời Lam
Dẫu đời có nắng mưa
Chí Lam chưa nguyện thỏa
Án thơ viết chưa tròn
Đại mộng bổng vụt qua
Nay xa rồi một thời vang bóng
Xây lại tổ xưa
Biết bao đóa Sen Lam bừng nở
Hướng về đón giọt sương mai
Mà tươi mát dòng đời…




Tan Thầm Nỗi Đau

Tan Thầm Nỗi Đau

Thôi về ủ lá vườn mây
Cho sương tuyết đó đong đầy trăm năm
Cho trăng xoài ngủ đêm rằm
Cho mây giăng kín âm thầm gối chăn
Đường về hun hút gió giăng
Mòn chơn gót bám đen sần dáng phai
Đường dài mỏi gối chùn vai
Cho đau đáu mãi ngút hơi gió ngàn
Sông dài cứ mãi miên man
Dấu khuya còn đó sao tan nỗi thầm
Dêm trằn trọc mãi dư âm
Nghe côn trùng đỗ vang ngâm rừng già
Rầu rầu đùa cỏ thoảng qua
Cho hương đất đó còn mà thấm sâu
Trăng vàng vọt chếch mái đầu
Còn suy tư mãi bộn bề mai sau
Những con nước chảy dạt dào
Tình như còn đó gió vào như không
Xa kia sóng vẫn âm trầm
Cho mây hờ hững cuộn thầm dáng trăng
Cho trăng cứ mãi tần ngần
Cho mây cứ mãi lùa trăng lối về
Sao mà cỏ úa sơn khê
Sao mà hoa cũng vàng hoe đường dài
Sao nghe nghe mãi u hoài
Còn bao nhiêu nữa cho dài tiếc thương
Nhớ thuở nào trãi muôn phương
Một mình lạc giữa đời thường muôn hoa
Từng dáng hương chợt thoảng qua
Ta nghe từng mỗi bước hoa vào đời
Mà mghe ấm áp nắng trời
Hồng phơi mặt đất gió mời sắc vui
Cho thêm lên chút xinh tươi
Mai cười trong sáng rạng ngời lan xa …




Tại Đất Trại

Tại Đất Trại !

Trong hướng mắt bao la nhìn tổng quát
Bắt gặp em áo dài lam xinh xắn dễ thương
Sau tiếng hô:
– Trời ta !
Tất cả đều dõng dạt hùng tráng :
– Ta đứng !

Nhưng tiếng reo của em nghe to, và lớn hơn
Lấn át ngoài kia sóng biển thét gao …
Trong mắt tôi em áo lam nhỏ nhắn dịu hiền
Nhưng trong em toát lên một ý chí vững chãi hùng tráng

Tổ chức đang cần những tiếng hô như vậy
Biểu thị quyết tâm
Sẵn sàng đối mặt trước gian khó
Nguyện trọn đời dâng hiến tuổi thanh xuân

Vì sự nghiệp giáo dục xả kỷ vị tha
Em !
Xứng đáng người Huynh trưởng GĐPTVN !




Sóng Mãi Xô Hoài

Sóng Mãi Xô Hoài

Anh như núi giữa bạt ngàn hoang vắng
Mắt xa xăm va chạm phải chân mây
Sóng cứ vỗ đọa đày thân lau sậy
Đổ xô hoài mòn mõi mãi hao gầy

Houston, chiều nhạt nắng, 27042024




Sư Tử Hống

Sư Tử Hống
Sư tử hống mặt trời lên rực sáng
Muôn cỏ hoa xanh biếc giữa rừng hương
Nắng xôn xao gọi mời chim quần tụ
Mở hội tưng bừng rộn rã áo lam

Nắng xuân tàn đêm dài thêm mộng mị
Ngầy ngụa men say lặng thầm khắc khoải
Khi mùa Xuân sao vẫn còn đợi mãi
Tuổi trẻ chơ vơ quên cả lối về

Từ chân mây mặt trời Nam bừng chói
Trải chan hòa làm tươi rói cỏ hoa
Tuổi trẻ áo lam thấm đẫm ước mơ
Nối tiếp đàn anh tỏa ra muôn lối

Thì ánh vàng lại xua tan đêm tối
Sức trẻ vươn vai mở trang sử mới
Dục dã đường xa ngược dòng lên mãi
Ôm mùa Xuân trao tuổi trẻ hôm nay




Sợ Như Thật

Sợ Như Thật

Có sự thật làm lòng người chếnh choáng
Thấy nao nao những phút tái tê lòng
Thấy chơi vơi hờ hững giữa thinh không
Sao bổng thấy chùng lòng thêm tê tái

Những sự thật bổng thấy mình sợ hãi
Trước nghìn trùng xa tít mãi lên cao
Những ước mơ bổng cảm thấy nao nao
Sao mù tịt trôi đêm dài vô tận

Đời lữ khách trên hành trình lận đận
Thả hư vô vào sương khói mong manh
Nhuộm vô minh làm đen đúa phận mình
Làm nhoài mệt rũ ngàn năm tím ngát

Cho vai gầy mắt đỏ hoài man mác
Mờ mạng mù khơi tóc rối u hời
Trôi bềnh bồng phiêu lãng giữa góc đời
Thời gian mãi chảy dài theo năm tháng




Sỏi Đá Cũng Thành Không

Sỏi Đá Cũng Thành Không

Nước mắt đổ dồn
Cả thế giới ba ngàn rung lên nấc nghẹn
Muôn hoa chụm lại
Cung kính cuối đầu

Bốn mươi năm trầm lắng mãi từ lâu
Bổng sáng nay tưng bừng trăm sắc
Muôn hướng đổ dồn về
Rộn rã chim ca

Này ai ơi !
Có hay chăng ?
Việt Nam tưng bừng mở hội
Lịch sử bảy mươi năm rực lên sáng chói
Hàng triệu trái tim lam bổng thấy mình sống lại
Lửa từ bi hừng hực tỏa ngập lòng
Đạp chông gai sỏi đá cũng thành không
Gia Đình Phật Tử Việt Nam muôn sau bất diệt !




Rừng Xanh Một Thuở

Rừng Xanh Một Thuở

Ta nhớ thuở sơn lâm hống hách
Những ngày xưa gió hú thét gào
Khúc trường ca sóng cuộn mây tan
Vờn bóng dưới trăng cỏ hoa xơ xác

Lửa bừng bừng hừng lên rực quắc
Loài hoa dại run run cỏ sắc
Cho mây đùn im lặng căm hơi
Cho sương tan nhắng nhạt bời bời

Nay ngẩm lại khối hờn thui thủi
Tháng ngày qua vàng vọt ru hời
Thêm giấc ngủ đêm dài lầm lũi
Hỡi còn đâu ngao ngán tình đời !




Rụng Lá Vàng

Rụng Lá Vàng

Ngõ trúc chiều thu rụng lá vàng
Hương lòng thuyền nhớ vọng Vu Lan
Đầm đầm gõ nhịp ơn cha mẹ
Quay quắt ân tình công dưỡng sinh

Lam nhã Thảo am, 22072005




Run Rẩy Trước Cơn Dông

RUN RẨY TRƯỚC CƠN DÔNG

Cái gì vậy!
đang làm cho anh cho chị
đã run lòng

Có phải bụi thời gian
đang làm xốn xang trước gian nan thử thách
chí nguyện xưa, vô úy đã mỏi lòng

Hay hãi sợ trước đêm dài ma quái
Nỗi gầm gừ đay nghiến loài chồn cáo tanh hôi
Đành buông xuôi phó mặt dòng nước trôi
Cho bến bãi lăn quay theo triều xuống

Anh lo lắng trước người cùng chí hướng
Chị ưu phiền cả người bạn trung kiên
Sao sợ hãi không dám nhìn sự thật
Sự phủ phàng trước thế lực vô minh
Mà kẻ ác rắp tâm bẻ cong chân lý…
Hay vẫn ngây thơ trước những lời đường mật
Hứa hẹn hão huyền cúi mặt buông xuôi
Cho thực tế vẫn còn là cơn mộng mị
Cho âu lo Oanh hãi thét đêm dài !…




Rách Nát Phật Môn

Rách Nát Phật Môn

Chiều hôm nay em đến bên cửa Phật
Phật gần đây mà xa lắc xa lơ
Cổng khóa chặt cửa từ bi kín mít
Bàn tay nào nỡ xé nát Phật môn

Những hồn tồi làm nhầy nhụa Thế Tôn
Làm dập nát những trái tim thánh thiện
Ngoài khung cửa em âm trầm thầm niệm
Mưa cứ rơi rét lạnh trái tim em

Đau nỗi đau trần thế mù mịt thêm
Xót đạo đức ngủ quên ngoài khung cửa
Nơi văn hoa bổng trở nên đen đúa
Những hồn tồi bật khóc giữa cơn mê !




Phát Bồ Đề Tâm

Phát Bồ Đề Tâm

Từ lạc bước trần ai
Khoác áo đời lem luốc
Mãi miết lăn quay
Dòng nghiệt ngã cuộn trôi
Mụ mẫm chiêm bao một thời phiêu bạt
Cho ngày dài theo đêm tối lang thang
Thương cho con nước sổ sàng
Sóng xô vùi dập trăng vàng nát tan
Ở nơi này không một chút bình an
Mưa đẫm đầy trời quay quắt
Bỗng chợt nhớ cuối con đường xanh ngát
Là vườn Xuân thơ mộng giữa lòng đời
Gió muộn về giũ áo thảnh thơi
Trăng còn đó vàng phơi cành trúc
Gió vẫy gọi đường trường thôi thúc
Từng cánh thơm lần mỡ Hải triều âm
Hoa lá bỗng thấm đẫm sương mai mà xanh biếc
Bình minh về quảy gánh lên vai




Ơn Cha

Ơn Cha

Lá Thu vàng rụng bên thềm
Ơn Cha thắp sáng tâm hồn trẻ thơ
Nắng ấm ấp ủ tình Cha cao núi Thái
Công sinh thành oằn nặng bờ vai




Ở Cuối Con Đường

Ở CUỐI CON ĐƯỜNG

Từ lạc bước trần ai
khoác áo bụi đời lem luốc
mãi miết lăn quay
dòng nghiệt ngã cuộn trôi
mụ mẫm chiêm bao
một thời xiêu bạc
cho ngày dài theo đêm tối lang thang
thương cho con nước sỗ sàng
sóng xô vùi dập trăng vàng nát tan
ở nơi này không một chút bình an
mưa đẫm đầy trời quay quắt
bỗng chợt nhớ cuối con đường xanh ngát
là vườn xuân thơ mộng giữa lòng đời
gió muộn về giũ áo thảnh thơi
trăng còn đó vàng phơi cành trúc
gió vẫy gọi đường trường thôi thúc
từng cánh thơm lần mở hải triều âm
hoa lá bỗng thấm đẫm sương mai mà xanh biếc
bình minh về quảy gánh lên vai




Oanh Hát Vui Xuân

Oanh Hát Vui Xuân

Hương Lam về Xuân cười tươi vui qua
Nắng hồng lên thêm rộn rã ngàn hoa
Vang lời chim trong vắt ngọt lời ca
Thơm nhè nhẹ mến trao về em bé

Cho đôi mắt nai tơ thôi e dè bỡ ngỡ
Cho nắng Xuân ấm áp mãi êm đềm
Cho cười vui trong vắt suốt giọng mềm
Ôi mến quá và thương nhiều từ đó

Hoa biết được Xuân hồng thêm mở ngõ
Cho nắng Xuân ấm áp mãi êm đềm
Cho cười vui trong vắt suốt giọng mềm
Ôi mến quá và thương nhiều từ đó

Hoa biết được Xuân hồng thêm mở ngõ
Một loài hoa sống lại thuở rong rêu
Từ bình yên tìm lắng tiếng chuông chiều
Nghe kinh tụng hương phiêu nhiên tục lụy

Từ hôm ấy mắt Oanh sương thắm lại
Một dòng thương ghi mãi một trời vui
Hoa thêm tươi Xuân sắc thắm nụ cười
Sáng thức dậy chim Oanh vui hát sớm !




Hát Lời Mẹ Ru

Hát Lời Mẹ Ru
Nắng nghiêng đổ xuống hiên mai
Dấu xưa còn lại chút này mẹ ơi
Chân trần quảy gánh ngược xuôi
Vai gầy trĩu nặng trọn đời cho con
Đây rồi chim hạt về non
Bên kia khung cửa dấu mòn đường xa
Ầu ơ kẻo kẹt ngày qua
Võng đưa khôn lớn đẫm nhòa lời ru
Hương thầm xưa chút phận nào
Cũng còn trao lại dáng sao giữa đời
Bây giờ mỗi bước trùng khơi
Tạ ơn sau trước mỗi lời khắc ghi
Cảo thơm còn lại chút này
Đài sen dâng hiến tháng ngày ấm êm
Hương nguyền vẹn thỏa bên thềm
Cho thêm sắc thắm thôi mềm cỏ rêu
Quanh nghe sương khói hư hao
Trúc lao xao cũng gió vào cửa không
Phật nghe Phật cũng buông trầm
Dẫu cho tăm tối hương lòng thoảng xa !…
Lam nhã Thảo am, nửa khuya 16022553 – 31032010




Oanh Buồn Mùa Dịch

OANH LAM BUỒN MÙA DỊCH
Đã bao ngày rồi nhỉ
Nhớ mái chùa thân yêu
Nhớ Huynh trưởng rất nhiều
Hướng dẫn em nếp sống
Kể từ mùa dịch về
Xa mái chúa quạnh hiu
Xa đoàn em thân ái
Xa bạn hiền mến yêu
Biết đến bao giờ nhỉ
Covid phải đi xa
Cho em về lại chùa
Về với đoàn ngày xưa
Trao bàn tay thân ái
Chúng em lại hát ca
Phật từ bi hòa nhã
Vui họp đoàn vang xa
Lam Nhã Hương Trang
Nửa khuya 13032563 – 05042020




Những Ngày Đầu Trên Đất Mỹ

Những Ngày Đầu Trên Đất Mỹ

Tuyết ở ngoài đời tuyết bay lấy phất
Tuyết xám màu trời buốt giá lòng tôi
Nỗi nhớ lên hồn ngập tràn nước mắt
Những người thân chừ xa lắc đâu rồi !

Ngày dần trôi gió lùa thêm rưng rức
Mây ủ buồn nấc nở dưới chăn bông
Cây trụi lá bên đường âm thầm khóc
Xòe cành khô đón con sóc lẻ loi

Tôi thấy sóc như thấy mình lăn lóc
Giữa trần ai nhớn nhác mỏi mòn hơi
Xe vun vút đuổi thời gian đi tới
Đêm không tròn ru giấc ngủ ra khơi

Mộng mị phủ lên đời tôi chếnh choáng
Thấm đẫm men say lạ lẫm lối về
Lạc cơn mê trụi lũi mãi lê thê
Tàn cơn mộng thấy đời tan hữu hoại

New Jersey, 27222007




Nhớ Nhiều Áo Lam

NHỚ NHIỀU ÁO LAM !
Nao nao chiều chủ nhật
Mắt cười Phật từ bi
Đàn em vui nô nức
Ca thân ái quanh chùa

Hôn nay chiều chủ nhật
Vắng tiếng cười ngây thơ
Vắng đàn em thương nhớ
Da diết buồn, ngẩn ngơ

Biết đợi đến bao giờ
Kính mong Phật từ bi
Nàng vô minh tỉnh thức
Hướng Phật từ quy y

Cho môi cười – tươi mát
Cho hoa nở sân chùa
Đàn em vui tíu tít
Áo lam đầy ước mơ …




Nghìn Năm Bia Đá Vẫn Còn

Nghìn Năm Bia Đá Vẫn Còn
Mai mốt mình về đường có còn xa
Hoa cỏ có còn ướt đẫm sương mai
Mây có còn quấn quýt đầu non
Hình sắc phai mòn
Tháng năm dầu dãi
Nắng mưa như còn đuổi dấu chân
Tìm bình yên thầm nín
Cuồng phong như vút qua
Nơi tĩnh lặng xưa âm vang xao động
Tháng năm vẫn còn dài
Dấu tích để đời bia đá
Đá vẫn mòn theo gió hú thời gian !




Ngày Em Về

Ngày Em Về
Ngày em về
Hoa cỏ có còn thơm
Hay hương sắc tàn phai theo năm tháng
Nơi bình yên bổng hóa thành dĩ vãng
Nơ thuở nào bổng im ắng lặng tênh
Tiếng hát tiếng cười không còn vang trong gió
Nét mặt tươi vui bổng lặng thầm đâu đó
Hoa cũng biếng cười nắng cũng kém hồng tươi
Em thả bước mà chân như chùn lại
Níu thời gian vào dĩ vãng xa xưa
Mà thương nhớ ức lòng rơi nước mắt
Cho buồn tênh âm trầm lặng ngắt
Cho ngày dài theo nắng tái chiều hôm !




Pháp Bảo Đàn Dập Nát Vô Minh

Pháp Bảo Đàn Dập Nát Vô Minh

Ta không đến không có nghĩa là ta dừng lại
Ta vẫn đi trong tự tại đến vô cùng
Nơi ta đến “Bồ đề bổn vô thọ”
Nơi ta đi “Minh cảnh chẳng có đài”

Có sá gì trên những quảng đường dài
Dẫu có chông gai chỉ là thử thách
Vẫn an nhiên trên hành trình đã vạch
“Bổn lai vô nhất – thì sá gì “Nhạ trần ai”

Mỗi cung bậc mỗi đường dài khúc mắc
Mỗi gian nan mòn đá mỗi bước chân
Thì “Tào Khê nước chảy vẫn…” thi gan
Là khẳn định mỗi bước chân dấu ấn

Nơi sâu lắng bổng nghe lòng bừng sáng
“Ưng vô sở trụ” chuyển hóa nội tâm
Triều sóng dậy vô minh thôi đập phá
Làm nát nhừ điên đảo thuở hằng sa !

Houston, 16082024




Gom Lá Hồ Thu

Gom Lá Hồ Thu
Mỗi bước tôi đi mỗi bước Thu
Xào xạc rơi bên hồ im ắng
Tôi gom lá khô thành đống lặng
Trăng về không sãng nỗi Neon

Mỗi bước tôi đi lòng quạnh không
Gió như dừng lại gió mông lung
Gió không lay nổi cành lá trúc
Soi mình đáy nước óng ánh trong

Lặng thầm tôi thả mỗi bước chân
Bỗng nghe hơi gió thoảng bân khuâng
Tôi đưa tay hứng vàng lá trúc
Lá trúc chao nghiêng lên cánh hồng

Trăng vẫn còn đây gió vẫn trôi
Miên man lá trúc vàng lại rơi
Tôi gom lá trúc rơi thành đống
Sáng mai phơi nắng thêm ấm lòng !
Houston, 16082024




Ngát Nở Hương Xa

Ngát Nở Hương Xa

Nơi ấp ủ những dòng say kinh Phật
Hoa từ bi ngát nở hương xa
Mây thấp xuống bổng mềm tan hư ảo
Nét hoa văn định hướng tay chèo
Vội vàng thả chiếc neo vào bến đậu
Hương thiền xưa êm mát lao xao
Ùa sức lại bao tay chèo vững chãi
Thuyền thênh thang ngược sóng nước lên ngàn
Mây bổng tan muôn sóng cuồng lặng ngắt
Hồ ! bổng nghe trong vắt thanh ngân …

Lam nhã Thảo am, 2011.




Ngàn Mây Hội Tụ

Ngàn Mây Hội Tụ
Từ thánh tích
Bồ đề đạo tràng đến Bangkok
hương xa nơi diễn ra đại hội
Sư tử hống gọi mây hội tụ
Như sóng hải triều âm dồn dập đổ về
Gia Đình Phật Tử Việt Nam nối vòng tay lớn
Cờ hoa sen phất phới vươn cao
Hàng hàng lớp lớp uy nghiêm
Cả thế giới áo lam tưng bừng rực rỡ
Dòng suối từ vào biển cả miên man
Gia Đình Phật Tử Việt Nam hội nhập toàn cầu
Sắc lam hiền hòa từ bi bất diệt
“Mười tám – mười hai” tu viện Quảng Đức
Tin lam truyền nhan Internet
Hội nghị cấp cao
Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới
Cả năm châu dù cách ngăn địa lý
Tình lam chan hòa bên nhau
Sỏi đá mềm tan mỗi bước chân chuyển hóa
Anh trưởng nhẹ nhàng thắm thiết:
“Anh em áo lam luôn sắn lòng vị tha
“Định hướng Bồ đề tâm hòa hợp
“Chọn từ bi – hỷ xã giải trừ chướng ma…”




Nửa Khuya

Nửa Khuya
Thôi hãy về dẫu dấu xa bỏng cát
Da diết xưa mòn mỏi đợi vụng về
Mây thấp xuống lau ngàn xanh ngấn lệ
Ẩn viền mi héo hắt bấy nguyện thề

Nước vẫn chảy rong chơi mềm tóc rối
Sao mỗi hoài buông chiếc lá lăn quay
Dòng biến tích muội thời gian bải hoải
Rừng rung khua xao xuyến hạt sương đêm

Trăng hiển hiện trên ngón tay lạnh dợi
Hướng mông lung tâm thức vụt cơn mê
Sư tử hống vỡ òa tan mộng mị
Nụ cười hoa sen nở rực lặng yên

Mây vẫn trôi đời xuôi miết miên man
Gió cuốn hút quanh đồi hoang sừng sửng
Bóng thời gian mãi in hình vạn tượng
Tiếng thở dài ngất ngứ thả tan mau
Lam nhã Thảo am, 06092553 – 23102009




Nơi Yên Bình Thinh Lặng Thiên Thu

Nơi Yên Bình Thinh lặng thiên thu !

Có nỗi buồn trong mắt em thôi
Gió thoảng qua tàn phai mây bạc
Biển dậy sóng gọi thương mờ nhạt
Thuở hồn nhiên trong trẻo nhoà tan
Hoa mỏi dài hương sắc phai tàn
Theo năm tháng chợt thành mộng mị
Có còn đâu đêm dài tri kỷ
Môi nào mềm thắm rượu giao bôi
Đã vút bay chim yến ngang trời
Cho khép lại nỗi đời sâu thẳm
Nỗi hương tàn sương vương rối rắm
Vầng trăng khuya hiu hắt hoài mong
Lá vàng bay bay mãi thinh không
Trôi vô tận mịt mùng tha thiết
Cho nỗi nhớ chỉ còn da diết
Nơi bình yên thinh lặng thiên thu !




Nơi Vẫn Còn Đây

Nơi Vẫn Còn Đây

Nơi cỏ nát vô vàn dấu ấn
Thuở phong sương còn chút hương thầm
Dấu mòn xa đọng lại bên lòng
Những thương nhớ ùa về dĩ vãng
Những vòng tay nối dài vô tận
Gió dẫu trôi vẫn cứ níu vào
Cho hườn xưa quyện lấy thầm trao
Từ tục đế ươm mầm sen trắng
Hoa mãi ngát tỏa lòng thanh thảng
Cõi khơi xa Oanh hát vọng về
Thì vòng tay thân ái tràn trề
Phật còn đó ngát cười vô tận.




Nỗi Ức Lòng

NỖI ỨC LÒNG

Có những nỗi ức lòng sao khó nói
Môi còn đây mà không mở nên lời
Sao tình người nỡ nhạt thếch như vôi
Bạc trắng cả mang thêm đời giá buốt
Trăng còn đó mây hững hờ trôi tuộc
Sao bình yên chếnh choáng vỗ quanh bờ
Cho nỗi niềm vây kín cả hư vô
Cho tím tái bờ môi thêm đắng chát
Thôi lặng thầm âm trầm im phăng phắc
Cho thời gian cứ vò nát tâm can
Cho thỏa thích những giọng cười man mác
Tiếng gầm gừ từ hốc núi hoang vu
Vẫn còn đây trong ánh mắt nhân từ
Phật còn đó đầy nụ cười hỷ xã
Nơi hoang tàn bổng ấm lòng yên ả
Niệm từ bi tươi mát đóa sen thơm.




Nỗi Đời Xa

Nỗi Đời Xa

Bài thơ này riêng tặng dấu yêu ơi !
Giây phút cuối gửi trao bao thương nhớ
Để mai này nhạc phai tình muôn thuở
Mối duyên xưa ấm lạnh nỗi đầy vơi
Mỗi phút giây tiễn biệt nỗi tình đời
Cho ký ức xa vời thêm nhung nhớ
Cho ký ức buồn vui thêm trăn trở
Cho nỗi đời da diết mãi quên thôi
Cho nỗi đời xa vắng mãi khôn nguôi
Thêm nuối tiếc một thời mơ viễn xứ
Thoảng vô tình chao nghiêng bao tình sử
Cho mắt xưa vời vợi chốn thâm nghiêm
Đêm mỏi dài xa xót nỗi đời em
Cho thu buồn mặt hồ thêm lặng ngắt
Nỗi chao lòng lắng nghe rơi trong vắt
Dời dợi buồn lên mắt một chiều thu.