VỜN THƠ – MENU

A. Menu
B. Lời ngỏ
C. Dẫn nhập
1. Vu Lan cài hoa trắng
2. Vĩnh biệt anh
3. Tiếng nói thẳm sâu
4. Ngày của Mẹ
5. Không ngờ lần gặp gỡ này là lần sau cuối
6. Chim Oanh buồn ngơ ngác
7. Con ngựa hoang trong đầm lầy
8. Bảy muơi năm danh xưng GĐPTVN
9. Cha !
10. Cỏ dại viết thành thơ
11. Xuân thêm ấm áp
12. Xuân ngây hoan
13. Xuân mới áo lam vui
14. Xuân chưa vui
15. Xôn xao cánh bướm
16. Xin cho Xuân là mãi mãi có nhau
17. Vu Lan nhớ Mẹ
18. Vô ưu bừng nở Tala
19. Vọng về anh
20. Vọng nhớ Vu lan
21. Việt Nam đất nước tôi
22. Về thôi ủ lá vườn rêu
23. Vạt nắng nghiêng vai
24. Vang vọng đường xa
25. Ủ lá thơm hương
26. Thuyền vào với trăng
27. Trong trẻo
28. Trái tim rực lửa từ bi
29. Trái tim Bồ tát
30. Thức dậy đi
31. Thuyền trăng sóng vỗ
32. Thọ Bồ tát giới
33. Thầy lại về
34. Thầm lặng
35. Tưởng niệm
36. Tuệ Sĩ thượng nhân
37. Tôi lại về
38. Tỉnh giấc mơ hoa
39. Tiếng nói thẳm sâu
40. Tiếng hát Ca lăng
41. Tiễn biệt Ôn
42. Tiễn biệt anh cả áo lam
43. Vĩnh biệt anh
44. Tan thầm nỗi đau
45. Tại đất trại
46. Sóng mãi xô hoài
47. Sư tử hống
48. Sợ như thật
49. Sỏi đá cũng thành không
50. Rừng xanh một thuở
51. Rụng lá vàng
52. Run rẩy trước cơn dông
53. Rách nát Phật môn
54. Phát Bồ đề tâm
55. Ơn Cha
56. Ở cuối con đường
57. Oanh hát vui Xuân
58. Oanh hát lời Mẹ ru
59. Oanh buồn mùa dịch
60. Những ngày đầu trên đất Mỹ
61. Nhớ nhiều ao lam
62. Nghìn năm bia đá vẫn còn
63. Ngày em về
64. Pháp Bảo đàn dập nát vô minh
65. Gom lá hồ Thu
66. Ngát nở hương xa
67. Ngàn mây hội tụ
68. Nửa khuya
69. Nơi yên bình thinh lặng thiên thu
70. Nơi vẫn còn đây
71. Nỗi ức lòng
72. Nỗi đời xa
73. Nỗi đau nước mắt
74. Nỗi đau im lặng
75. Nỗi đau da diết
76. Nỗi buồn Covid
77. Nếp áo vu quy
78. Nắng và hoa
79. Nắng hồng mấy độ
80. Một tấm lòng
81. Mộng mị chưa tan
82. Mỏi mòn
83. Ngày giỗ Mẹ
84. Mây còn xôn xao
85. Lung linh nến ngọc
86. Lều trăng phủi lá
87. Lão về một cõi hư vô
88. Lam vui biển hát
89. Lam về hội tụ
90. Lam thiền
91. Khi sư tử trắng về
92. Khánh hỷ chu niên
93. Kính thương Thầy
94. Hương xưa đồng nội
95. Hương sắc trinh nguyên
96. Hương sắc giữa đời thường
97. Hương lòng
98. Hương lam tỏa ngát
99. Hướng đời mỗi ngã
100. Huynh trưởng Việt Nam
101. Hồn đá
102. Học kinh Pháp Hoa
103. Hát lời Mẹ ru
104. Hành trình non nước
105. Hạnh ngộ
106. Giấc ngủ bình yên
107. Giã từ huyễn mộng
108. Gọi thức một trái tim
109. Em ơi biển khó xa nhau
110. Em lại về
111. Em lạc lối mơ
112. Em đến nơi này
113. Đôi tay hiền lùa thêm nắng mới
114. Đếm giọt thời gian
115. Duyên hạnh ngộ
116. Dấu xưa
117. Dép cỏ đường về
118. Dấu mòn trên cát
119. Dâng trào cảm xúc
120. Dâng đóa sen thơm
121. Dáng Thu
122. Dáng Lam
123. Chuyển hóa Ta bà
124. Chuyển hóa rong rêu
125. Chuyển dời thế nhân
126. Chuổi cười pha lê
127. Oanh buồn ngơ ngác
128. Che phủ đời con
129. Cơn mộng mị
130. Con thuyền xa bến
131. Cát bụi
132. Bé bíu vào đời
133. Bàn tay chới với tương lai
134. Ân nghĩa
135. Áo tím tóc dài
136. Ánh hiện một chín sáu ba
137. Sắc Xuân thắm nở ao lam vui
138. Người Huynh trưởng trẻ
139. Ơn nghĩa sinh thành
140. Nếp nhăn vầng trán
141. Dáng xưa
142. Nguồn tuệ giác tươi mát
143. Em áo mới giữa ngàn hoa
144. Còn lại chút hương này
145. Con đường vô tưởng
146. Các em lại về
147. Cỏ dại viết thành thơ
148. Ở nơi này biển cứ lao xao
149. Hướng lòng Thành Đạo
150. Ôm trọn quê hương
151. Một mình với trăng
152. Một thoáng như mơ
153. Chiếc bóng viễn phương
154. Nối bước Huyền Trang
155. Mãi rong chơ giữa đời hư
156. Kinh ngọc thềm hoa
157. Lời chuông khuya tỉnh thức
158. Yêu mãi ngàn năm
159. Xin nắm lại bàn tay Lam ấm cúng
160. Vườn thơm rộn rã
161. Suối thơm trong ngần
162. Nhớ thương anh cả
163. Nhớ về Phật Đản một chín sáu ba
164. Vòng tay chới với tương lai
165. Vạt nắng chiều hôm
166. Một chuyến chơi xa
167. Dáng đời thoảng qua
168. Đại hội nâng cánh ước mơ
169. Xuân vẫn còn mãi mãi thương yêu
170. Phật Đản nở Vô Ưu
171. Cha vẫn còn đây
172. Huyền Trang lên đường
173. Giấc mộng thoảng qua
174. Gặp lại Ôn Tuệ Sĩ
175. Ai hay từ độ nào
D. Lời sau cuối

Thô ! một ngôn ngữ nghệ thuật, được chắt lọc từ những tổ hợp đời thường, cô đọng cấu trúc – tĩnh tại tái tạo từng gam màu – nhân cách hóa những hình ảnh – những âm thanh rì rào – vi vu – vị ngọt tỏa hương thơm lừng hay thì thầm buồn tênh hiu hắt, gợi cảm từng hiện trạng sác na làm dạt dào xao xuyến – rung nhẹ lòng người viết. Từ ngòi bút phát thảo dệt nên những hương vị thơ cảm quang mơn mang mịn màng nhẹ nhàng hay gồ ghề cuộn thốc dư âm đớn đau theo từng giọt nước mắt lãng đãng thoảng qua dòng đời.

“Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa” ‘Nguyễn Du’

“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợi tí
Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo” ‘Nguyễn Khuyến’

“There’s a grief that can’t be spoken.
There’s a pain goes on and on.
Empty chairs at empty tables
Now my friends are dead and gone.”

“Phantom faces at the window.
Phantom shadows on the floor.
Empty chairs at empty tables
Where my friends will meet no more.” ‘Victor Hugo’

Tạm dịch:
“Có những nỗi thương tiếc không bật được thành lời.
Có những nỗi đau lê gót chẳng dừng.
Những cái ghế vắng vẻ bên những cái bàn trống không
Những người bạn của tôi giờ đã chết và không còn nữa.”

“Ảo ảnh của những gương mặt ngoài cửa sổ.
Những bóng ma trên sàn nhà.
Những cái ghế vắng vẻ bên những cái bàn trống không
Nơi những người bạn của tôi không còn gặp nhau được nữa.”




VU LAN CÀI HOA TRẮNG

VU LAN CÀI HOA TRẮNG

Vu Lan về ngực áo em hoa trắng
Một thoáng buồn hoang vắng dõi xa xăm
Mẹ không còn bên dấu đời lầm lũi
Cho quạnh hiu đi suốt mãi mồ côi




Vĩnh Biệt Anh

Vĩnh Biệt Anh

Từ giả cuộc chơi Tịnh Lam anh về
Rời huyễn mộng sen vàng một đóa
Mây ngừng trôi mưa trắng xóa đầy trời
Dáng nguyệt lung linh rơi nến ngọc
Hương trầm xa quyện tỏa khắp trời Lam
Dẫu đời có nắng mưa
Chí Lam chưa nguyện thỏa
Án thơ viết chưa tròn
Đại mộng bổng vụt qua
Nay xa rồi một thời vang bóng
Xây lại tổ xưa
Biết bao đóa Sen Lam bừng nở
Hướng về đón giọt sương mai
Mà tươi mát dòng đời…




TIẾNG NÓI THẲM SÂU

TIẾNG NÓI THẲM SÂU

Sao muốn nói những gì chưa vội nói
Lòng cứ nghe ẩn ức tự thẳm sâu
Mắt cứ nhìn dòng chữ vội tan mau
Trí mụ mẫm não hoài thêm ngất ngú

Đêm nay nữa bao đêm dài ấp ũ
Môi cứ nghe cay đắng xót xa nhau
Bàn tay nào khua dáng trăng vụn vỡ
Sóng sánh chao nghiêng đổ ánh vàng

Một tấm lòng sao nỡ vội sang ngang
Cho ngày tháng vẫn là cơn mộng mị
Gió cứ tuông sao lòng người run rẫy
Mây cử che mặt nhụt khóc đêm dài

Thôi đi nhé mắt dài thêm mối đợi
Một bình yên mộng mị thoảng qua mau
Mỗi bước đi lòng cứ mãi xôn xao
Tay vò nát dẫu sỏi đời ngăn chận

Gối có mối dẫu bụi đời lận đận
Tay có chùn thêm mỗi bước gian nan
Vẫn đứng lên tay ghì chặc vững vàng
Sen trắng nở vang lừng thêm tỏa sáng

Lam nhã Thảo am, 24.39h – 05012553 – 18022010




NGÀY CỦA MẸ




Không ngờ lần gặp gỡ này là lần sau cuối

Không ngờ lần gặp gỡ này là lần sau cuối

Kể từ đây Bóng Cả ngã trời Tây
Cánh Hạt vượt tầng không lộng gió
Nhân dáng Thượng sĩ dép cỏ đường về.
Mai này phái đoàn khởi hành
Vì bệnh duyên không tháp tùng được
Cùng anh chị em kính viếng tang lễ.
Từ phương xa hướng vọng về
Mắt lệ tràn mi – đoạn trường đau đớn
Ngưỡng vọng ai tiễn – kính bái biệt Anh !!!




Chim Oanh Buồn Ngơ Ngác

Chim Oanh Buồn Ngơ Ngác

Mới hôm nào đến chùa
Niềm hân hoan bát ngát
Phật từ bi thanh thoát
Thầy dịu hiền biết bao

Thầy dạy em rộng mở
Tha thứ không giận hờn
Thầy yêu thương tất cả
Lòng hỷ xã vô lường

Hôm nay em đến chùa
Cửa chùa khóa lặng ngắt
Phật từ bi nơi nào ???
Để đàn con ngơ ngác !

Thầy dạy em yêu thương
Nhưng yêu thương bẽ bàng !
Chơi xa ngoài khung của
Cho đàn con hoang mang …




CON NGỰA HOANG TRONG ĐẦM LẦY

CON NGỰA HOANG TRONG ĐẦM LẦY

Ở ngóc ngách thâm sâu nào đó
nơi đáy tận cùng xã hội vẫn còn đây
vẫn tồn tại thế giới ngầm đen tối
được dựng xây bởi thế lực tạo nên
đào luyện nhuộm đen loài ngạ quỉ ăn đêm
đa mưu quỉ kế hóa thân thành nàng hoa hương sắc
sáo trúc ngâm ca đàn múa quay cuồng
tâm hồn dối gian não loạn gầm gừ
cám dỗ cơn mê tóm thâu thế lực
phó mặc đoanh vây phá rối ngầm
gậm nhấm bào mòn rút tỉa dần hồi sức sống
thương tổn thịt da chuyển hướng thành thui chột
mãi ngây hoan tanh tửi đầm lầy
hoang dại mơ hồ khờ khạo ảo tưởng hoa

Có còn đâu đồng cỏ non xanh ngát lưng trời
ánh sáng ban mai không còn rồi tắt ngắm
vết hằn trên lưng oằn nặng bầy ngựa hoang
lạc lõng cơn giông âm thầm ngầy ngụa
bóng tối đen ngòm mông muội hoang sơ

Ôi ! một thời quang huy làm nên sức sống
trên thế giới huy hoàng mở hội đoàn viên
để bây giờ biến động triền miên

uất nghẹn bời bời một phút sơ tâm
hời hợt mềm lòng tạo nên kẻ hở
cho bàn tay thô bạo nham nhúa thò vào
làm tan tác mỗi phương trời dậy sóng
tình cảm khói hương truyền thống
bổng chốc nhạc phai xa mặt cách lòng

Ôi ! đau đớn thay xót xa biết bao công đức
chư lịch đại tổ sư những tiền nhân đi trước
nằm gai nếm mật cân nảo dựng xây tâm huyết
bổng chốc tàn phai bởi thế hệ kỷ nguyên đen

Cả thế giới ba ngàn đổ mồ hôi sôi nước mắt
thấm đẫm máu xương lương tri nhứt nhối
thôi rồi một thời vàng son còn đâu nữa
biết bao người ra đi và nằm xuống
bèo dạt mây trôi lênh đênh cùng vận nước
để mà tiếc nuối hoài thương mộng vỡ tan rồi !…

Houston, 16072024




70 NĂM DANH XƯNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM

70 NĂM DANH XƯNG
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM

Đất nước thuở chao nghiêng cơn sóng ngã
Nỗi quặn đau dày xéo gót xâm lăng
Quốc tổ điêu tàn dân tộc lẫm than
Đạo pháp suy vì nổi trôi vận nước

Nghe gió hú mây ngàn thêm nối bước
Thổi bùng lên ngọn lửa dậy yêu thương
.Hòa âm vang hoài vọng cuộc chấn hưng.
Gọi sức trẻ tưng bừng khơi sức sống

Nơi gian nan đợi Thu về mong ngóng
Thuở canh tân dậy sóng một nhân hào
Lê Đình Thám ghỉ vào trang sử mới
Mở dòng thơm tuôi trẻ dậy miên mang

Đoàn Thanh Niên Đức Dục mới sang trang.
Bao tri thức hướng về nguồn Phật học
Ban Đông Âu trải lời kinh nhả ngọc
Gia Đình Phật Hóa tỏa ngát xinh tươi

Nhớ tháng tư một chín năm mươi mốt
Danh xưng Gia Đình Phật Tử Việt Nam
Bát ngát nở hoa suối nguồn diệu pháp
Song hành dân tộc mở hưởng ngày mai

Trải dòng xanh Sen Trắng nở hoa khai
Thơm ngát hương yêu ân tình nhân loại
Bảy mươi năm con đường thênh thang mãi
Thế giới huy hoàng Phật hóa tương lai




Cha !

Cha !

Ngày của Cha hay còn được gọi với tên tiếng Anh là Father’s Day là ngày lễ tôn vinh những người làm cha.

Việc ăn mừng ngày của Cha bắt nguồn từ Fairmont Tây Virginia vào ngày 5 tháng 7 năm 1908. Bà Grace Golden đã tổ chức ăn mừng nhằm tôn vinh người cha đã qua đời trong thảm họa Monongah Mining ở Monongah.

Năm 1909 một người phụ nữ tên Sonora Dodd cũng đã ăn mừng ngày của Cha do bị ảnh hưởng từ ngày của Mẹ. Sonora Dodd sinh ra trong gia đình sáu chị em mẹ mất sớm và bố phải lo toan tất cả. Xuất phát từ sự kính trọng, biết ơn công lao dưỡng dục của người Cha mà bà đã chọn ngày sinh nhật của mình 19/6 để tôn vinh người cha yêu dấu.

Năm 1966, Tổng thống Mỹ Lyndon B. Johnson đã quyết định chọn ngày chủ nhật thứ 3 của tháng 6 hàng năm là ngày của Cha ở Mỹ.
Năm 1972, Tổng thống Mỹ Nixon đã ký văn bản xác nhận ngày chủ nhật thứ ba của tháng 6.

Ngày của Cha là ngày lễ có ý nghĩa thiêng liêng, là dịp để những đứa con trong gia đình thể hiện tình thương yêu, niềm kính trọng biết ơn đối với người cha.

CHA !
Cha là vầng thái dương bạch ngọc
Ngọn Thái sơn sừng sửng hướng con đi
Tình yêu cha cao qúi tựa thân cây
Tỏa bóng mát cho đời con khôn lớn

Ơn Cha !
Lá Thu vàng rụng bên thềm
Ơn Cha thắp sáng tâm hồn trẻ thơ
Nắng ấp ủ tình Cha cao núi Thái
Công sinh thành oằn nặng bờ vai

CHE PHỦ ĐỜI CON
Cha là bóng mát che phủ đời con
Là biển cả tình thương chẳng mỏi mòn
Là trái tim hổng tỏa hương nồng ấm
Là mặt trời sáng chói khắp nước non
Lam Nhã Thảo Am, 250082550 – 16102006

CHA VẪN CÒN ĐÂY !
Đã bao mùa Vu Lan trôi qua
Thế mà con chưa bao giờ nghĩ đến
Một đóa Hồng gắn lên ngực áo cha
Đời mà sao vô tình đến lạ !
Cha vẫn còn đây mà xa lắc bao giờ !
Đời thờ ơ trong tình cha muôn thuở
Bây giờ về, con nhìn lại tóc cha
Đã bạc trắng tự thuở nào quên lãng
Cha ơi cha ! con ân hận muôn đời !

NẾP NHĂN VẦNG TRÁN
Con có biết mỗi nếp nhăn vầng trán
Bởi vì con đời lắm lúc chưa vui
Con có biết mắt cha nhìn khuya khoắt
Lòng trĩu buồn hun hút ngập ngừng rơi




Cỏ Dại Viết Thành Thơ

CỎ DẠI VIẾT THÀNH THƠ
Đường dẫu xa vụt bóng sau lưng
Phương trời mộng sáng bừng phía trước
Sương mờ trắng lạnh lùng dõi bước
Ngày mong manh xin một chút bình yên

Thuở nào còn gió nghĩ mơn man
Cho thấm đẫm sương mai mà xanh biếc
Cho cốt cách mở ra tươi mát
Ấm áp vườn thơm cây lá nở hoa

Rồi lại về ấm lại mỗi vòng tay
Cho yêu thương trải lòng thêm chút nữa
Cho bờ vai vẫn còn nơi nương tựa
Cho ngày dài yên ả trước hoàng hôn

Con nước xanh lùa sóng mãi rập rờn
Nơi cỏ dại vẫn còn vương giấy trắng
Nơi bảo giông bổng hóa thành yên ắng
Cho lời ru viết mãi thành thơ




Xuân Thêm Ấm Áp

Xuân Thêm Ấm Áp
Xuân về qua ngõ tàn Đông
Làm cho ấm lại nỗi lòng em tôi
Đông làm giá buốc lạnh đời
Thì Xuân ấm áp tình người sẻ chia
Đông ngoài kia đã chia lìa
Để em tôi khỏi đầm đìa xót xa
Bao năm lạc bước xa nhà
Mỗi bước đi mỗi nhạc nhòa yêu thương
Bây giờ Xuân đến vấn vương
Cho yêu thương lại gần hơn nỗi chờ
Cho em thắp lại ước mơ
Cho hoa thôi nhạt phai mờ dấu yêu
Đoạn trường qua thắm thiết nhiều
Bao nhiêu cay đắng bao nhiêu nỗi buồn
Xuân về ngẫm lại mà thương
Đấu chân chim đã môi hường cũng phai
Em ơi đời có dừng trôi
Cứ xa mãi mết buồn vui vô thường
Xuân về lạc bước hồi hương
Làm cho ấm lại bình yên dòng đời
Từ đây thuyền lại ra khơi
Tiếp thêm sức sống ngõ đời mở toang
Không còn như thuở ngây hoang
Làm cho nước mắt xéo mòn thịt da
Xuân về ấm áp tình xa
Anh em hát lại tình ca muôn đời
Gia đình thân ái đây rồi
Cứ vang vang mãi một thời bình yên




Xuân Ngây Hoan

Xuân Ngây Hoan
Hơn nửa đời đau giữa nét Xuân
Đất hoa rêm nhứt gió xua dần
Bàn tay đen đúa vò tan tác
Mặt nhực úa tàn theo dòng men

Khí thiêng sông núi nhòa trong lệ
Đạo pháp thâm nghiêm xé rách toang
Tuệ kiếm nỡ vùi treo hoen rỉ
Kinh thư vụn nát mãi hoang tàn

Đêm nghe buốt giá lùa chuông mõ
Phật tự lăng xăng buông áo cơm
Xúng xính áo vàng chen áo đỏ
Xuân về rộn rã chuốc ngây hoan
Lam nhã Thảo am, Giao  Canh Dần 01012553 – 14022010




Xuân Mới Áo Lam Vui

Xuân Mới Áo Lam Vui
Xuân đến rộn ràng khoe sắc thắm
Nét hoa đầy ắp ấm lam nhà
Trí tuệ nở bừng lên sáng toả
Trãi lòng nhân ái thắm vị tha
Đây đó chung lòng xây tổ ấm
Nhà Lam thế giới rộng bao la
Vòng tay thân ái lan truyền mãi
Vô vàn tin mới mãi hương xa
Tha thiết vạn lòng Lam rộn rã
Hướng về thế giới rộng bao la
Trái tim Oanh nhỏ xòe sen trắng
Chớm nở Hương Lam ngát cả nhà
Chỉ có gia đình dây thân ái
Ươm mầm thế giới nở nhành hoa
Sắc thắm vô vàn thêm nắng mới
Áo Lam nô nức mãi hoan ca …




Xuân Chưa Vui

Xuân Chưa Vui

Trời vào Xuân nhưng lòng chưa thấy Tết
Bởi vì vì Xuân còn xa lắm người ơi !
Bởi vì Xuân còn xôn xao mây rối
Cuộn tơ vò dày xéo nát tầm Xuân




Xôn Xao Cánh Bướm

Xôn Xao Cánh Bướm

Có những lúc biển trời sông nước ngủ
Lòng mây hoài khao khát một vầng trăng
Gió cứ mãi xôn xao hương trinh nữ
Bướm vờn quanh xòe mở cánh hoa thơm




Xin Cho Xuân Là Mãi Mãi Có Nhau

Xin Cho Xuân Là Mãi Mãi Có Nhau

Xuân lại đến thịnh khai hoa rực rỡ
Xuân ươm hồng thơm sắc thắm hương sen
Xuân đến rồi xem gió mây chao lượn
Trời trong xanh chim hát tự bao đời

Xuân đem về trao ước muốn lên khơi
Tay trong tay ấm áp mãi tình người
Hoa vẫn nỡ mai đào thêm đằm thắm
Bạn tình xưa ân nghĩa cũ mãi tươi

Thôi hãy về thả thơ vào Xuân nhớ
Lá ngậm sương thấm đẫm đợi nụ Xuân
Tình dẫu lỡ hương vẫn còn muôn thuở
Nếu còn yêu thì hương nhớ dâng đầy

Thôi hãy về chim yến rộn nắng mai
Áo hương xưa thêm ấm áp đôi vai
Trên ngực nở tim yêu xòe hoa thắm
Xuân trải lòng bát ngát khó nhạt phai

Chớ bảo răng Xuân bất khứ bất lai
Bởi vì Xuân đất trời trôi đi mãi
Chỉ có Xuân ở lòng người tĩnh tại
Xin cho Xuân là mãi mãi có nhau …




Vu Lan Nhớ Mẹ




Vô Ưu Bừng Nở Tala

Vô Ưu Bừng Nở Tala
Trăng là thơ nhạn viền mây
Ngón tay chớp cánh chim bay tịnh dần
Bóng in đáy nước lăn tăn
Dáng xưa biến tích dấu trần muội phai
Sương nhạt nhòa đọng hiên mai
Hoa phơi phới đón gọi mời nắng khơi
Đây rồi một chút tinh khôi
Cho hương thơm thả lên đồi trút xa
Ngạt ngào bát ngát thiền ca
Lắng nghe vọng tiếng lòng xa gọi về
Lặng thầm trụi lũi cơn mê
Khinh an cưỡi sóng hư vô ngược dòng
Còn đâu nữa ánh trăng trong
Sáng soi tăm tối vớt vòng trầm luân
Nơi thâm nghiêm ánh sắc không
Vô ưu bừng nở toả ngần Tala
Lam nhã Thảo am, 04092550 – 25102006




Vọng Về Anh

Vọng Về Anh

Anh đi rồi vô vàn tinh tú lặn
Cả trời Nam ngầy ngụa trong mưa
Cánh hạt qua sông biến tích
Chim âu nhớ biển kêu thương
Hỏi gió – gió bổng xa khơi trầm mộng
Hỏi mây – mây viền núi khăn tang
Dòng sông xưa tải biết bao chuyến đò
Bến đổ vẫn còn xa tít
Anh ơi ngàn dặm hướng về
Sao mà long như dao cắt
Bóng cả đâu còn chốn ngự
Lam nhã Thảo am, nữa khuya 03072555 – 02082011




Vọng Nhớ Vu Lan




Việt Nam Đất Nước Tôi

Việt Nam Đất Nước Tôi

Việt Nam đất nước muôn đời
Bốn nghìn năm đó như lời ru êm
Ầu ơ kẻo kẹt ngọt mềm
Biết bao trình tự êm đềm nước non
Rừng xanh trải rộng mênh mang
Ngàn khơi trắng xóa thênh thang chân trời
Biết bao công đức truyền đời
Máu xương còn đó ghi lời cha ông




Về Thôi Ủ Lá Vườn Rêu

Về Thôi Ủ Lá Vườn Rêu

Trăng già treo giữa nhánh Thu
Miên man sương lạnh lời ru mỏn lòng
Nghẹn ngào bụi phấn mờ rung
Lòng nghe chùng lại ngại ngùng dấu xa
Ngày qua còn mãi bôn ba
Cần cù chăm chút ngàn hoa để đời
Nhưng nay trăng đã xế rồi
Luống cày vụn vỡ bãi bồi nông sâu
Còn đâu nữa nét bạc màu
Dáng phai ngày cũ còn nao nức lòng
Mai về mưa gió thoảng không
Lều mây sương mốc mòn trông mỗi chiều
Lẽ nào hòn đá đìu hiu
Đường mòn ngăn lối chim vào vút cao
Sợi tơ vương vấn lối nào
Làm thêm chếnh choáng nao nao cánh diều
Thôi về ủ lá vườn rêu
Cho cây xanh lá tiếp lời ru êm
Cho dòng nước chảy rộng thênh
Mai kia tươi mát đời thêm sắc màu
Lam nhã Thảo am, 27052554 – 08072010




Vạt Nắng Nghiêng Vai




Vang Vọng Đường Xa

Vang Vọng Đường Xa
Dáng nguyệt nghiêng in hình trúc ngã
Anh đi rồi bao mùa Thu buồn bã
Khói lam chiều từ đó vắng bóng anh
Những tháng ngày sông nước thêm lạnh tanh
Bóng cả đường xưa mỏi mòn hun hút
Anh đi rồi nắng Hè thêm oi bức
Chuyến đò chiều chở định mệnh sang ngang
Dấu cũ mòn xưa đường xa in bóng
Dáng nguyệt hẹn bờ mi buồn chao sóng
Thấp thoáng bên đời gọi mãi mây trôi
Anh đi rồi đêm nghe lắm bồi hồi
Một chuyến đò ngang xuôi đời đôi ngã
Hoàng hôn về theo gió thoảng trôi xa !




Ủ Lá Thơm Hương

Ủ Lá Thơm Hương
Tôi lăn quay giữa ba ngàn
Như vi trần mãi lang thang luân hồi
Sóng đảo điên lặn mòn hơi
Gió duyên cuồn cuộn rối bời trần ai
Hương thầm còn chút vàng phai
Thỏng tay nhẹ thả dấu hài mênh mong
Trên bờ mi một đóm hồng
Dẫu cho diệu vợi những trông Xuân về
Cành đào rũ mái tóc thề
Dấu chân chim nhỏ chưa hề sắc không
Cỏ xanh mướt một tấm lòng
Lá khô ủ kín ấm nồng nắng mai
Đây rồi một chút hình hài
Cũng xin chờ đợi cho đời thắm tươi
Một tâm tình lên chơi vơi
Khơi thêm ánh lửa sáng lời ước mong

Lam nhã Thảo am, 06022552 – 13032008




Thuyền Vào Với Trăng

Thuyền Vào Với Trăng
T a về lặng lẽ bên đời
Thơ phai vạt áo nhạt màu xuân sang
Bốn mươi năm mộng mây lam
Mà nghe huyết quảng cháy mềm tâm can
Mà nghe đá ngậm ngùi than
Bóng soi đáy nước tan dần qua mau
Nếp nhăn vần trán xanh xao
Tàn phai cát bụi dạt dào tháng năm
Bốn mươi năm tóc mây giăng
Râu phơi trước gió trắng ngần phất phơ
Bốn mươi năm một giấc mơ
Hạt vàng lướt cánh qua bờ bình yên
Dấu in trang sử lam hiền
Trăm hoa vui nở bên miền từ tâm
Đá mềm theo mỗi bước chân
Hạt sương trên cỏ xoay vần diệt – sinh
Quán cỏ lều một ân tình
Trăng soi quãng vắng đăng trình xa xăm
Lãng quên xiêu tán thơ ngâm
Hoang sơ vách núi âm trầm khói sương
Đường xa khách cũ dặm trường
Nẻo về mù mịt nghê thường giấc hoa
Chiều nay thơ thẩn vỡ òa
Hoa phai cỏ úa người xa mỏi chờ
Bốn mươi năm bao chuyến đò
Đò đưa lữ khách bao mùa xôn xao
Ngẫm lại đời ngọn đèn chao
Biển vẫn mãi chờ sông mãi chảy vào
Hương xưa sực nức nao nao
Sóng lên đùa mãi thuyền vào với trăng
Houston, 05062024




Trong Trẻo




Trái Tim Rực Lửa Từ Bi

Trái Tim Rực Lửa Từ Bi
Lửa đã cháy
Đỏ rực cả trời Nam
Hằng triệu trái tim
Nhất loạt quỳ xuống
Tung hô cả thế giối ba ngàn
Ma vương kinh khiếp
Sửng sờ hoảng loạn
Bóng tối tan dần
Bừng sáng tự do …




Trái Tim Bồ Tát

Trái Tim Bồ Tát
Máu đã đổ
xương đã rơi
thịt da nát tan tứ tán
quặn thắt nỗi đau
cả nước trào sôi nước mắt

Lửa từ bi
trái tim bồ tát
hừng hực bùng lên
tham – sân – si chợt tắt
gục đầu trước năng lượng từ bi

Năm mươi năm
nét mực vẫn còn tươi rói
mỗi người Việt nam
hướng về nguồn cội
thấy nỗi đau sao vẫn còn dằn xé mãi
âm ỉ đâu đây mỗi lòng tê tái
pháp nạn còn dài
làm nhứt nhối lương tri!…