Những Ngày Đầu Trên Đất Mỹ
Tuyết ở ngoài đời tuyết bay lấy phất
Tuyết xám màu trời buốt giá lòng tôi
Nỗi nhớ lên hồn ngập tràn nước mắt
Những người thân chừ xa lắc đâu rồi !
Ngày dần trôi gió lùa thêm rưng rức
Mây ủ buồn nấc nở dưới chăn bông
Cây trụi lá bên đường âm thầm khóc
Xòe cành khô đón con sóc lẻ loi
Tôi thấy sóc như thấy mình lăn lóc
Giữa trần ai nhớn nhác mỏi mòn hơi
Xe vun vút đuổi thời gian đi tới
Đêm không tròn ru giấc ngủ ra khơi
Mộng mị phủ lên đời tôi chếnh choáng
Thấm đẫm men say lạ lẫm lối về
Lạc cơn mê trụi lũi mãi lê thê
Tàn cơn mộng thấy đời tan hữu hoại
New Jersey, 27222007