Những Ngày Đầu Trên Đất Mỹ

Những Ngày Đầu Trên Đất Mỹ

Tuyết ở ngoài đời tuyết bay lấy phất
Tuyết xám màu trời buốt giá lòng tôi
Nỗi nhớ lên hồn ngập tràn nước mắt
Những người thân chừ xa lắc đâu rồi !

Ngày dần trôi gió lùa thêm rưng rức
Mây ủ buồn nấc nở dưới chăn bông
Cây trụi lá bên đường âm thầm khóc
Xòe cành khô đón con sóc lẻ loi

Tôi thấy sóc như thấy mình lăn lóc
Giữa trần ai nhớn nhác mỏi mòn hơi
Xe vun vút đuổi thời gian đi tới
Đêm không tròn ru giấc ngủ ra khơi

Mộng mị phủ lên đời tôi chếnh choáng
Thấm đẫm men say lạ lẫm lối về
Lạc cơn mê trụi lũi mãi lê thê
Tàn cơn mộng thấy đời tan hữu hoại

New Jersey, 27222007




Nhớ Nhiều Áo Lam

NHỚ NHIỀU ÁO LAM !
Nao nao chiều chủ nhật
Mắt cười Phật từ bi
Đàn em vui nô nức
Ca thân ái quanh chùa

Hôn nay chiều chủ nhật
Vắng tiếng cười ngây thơ
Vắng đàn em thương nhớ
Da diết buồn, ngẩn ngơ

Biết đợi đến bao giờ
Kính mong Phật từ bi
Nàng vô minh tỉnh thức
Hướng Phật từ quy y

Cho môi cười – tươi mát
Cho hoa nở sân chùa
Đàn em vui tíu tít
Áo lam đầy ước mơ …




Nghìn Năm Bia Đá Vẫn Còn

Nghìn Năm Bia Đá Vẫn Còn
Mai mốt mình về đường có còn xa
Hoa cỏ có còn ướt đẫm sương mai
Mây có còn quấn quýt đầu non
Hình sắc phai mòn
Tháng năm dầu dãi
Nắng mưa như còn đuổi dấu chân
Tìm bình yên thầm nín
Cuồng phong như vút qua
Nơi tĩnh lặng xưa âm vang xao động
Tháng năm vẫn còn dài
Dấu tích để đời bia đá
Đá vẫn mòn theo gió hú thời gian !




Ngày Em Về

Ngày Em Về
Ngày em về
Hoa cỏ có còn thơm
Hay hương sắc tàn phai theo năm tháng
Nơi bình yên bổng hóa thành dĩ vãng
Nơ thuở nào bổng im ắng lặng tênh
Tiếng hát tiếng cười không còn vang trong gió
Nét mặt tươi vui bổng lặng thầm đâu đó
Hoa cũng biếng cười nắng cũng kém hồng tươi
Em thả bước mà chân như chùn lại
Níu thời gian vào dĩ vãng xa xưa
Mà thương nhớ ức lòng rơi nước mắt
Cho buồn tênh âm trầm lặng ngắt
Cho ngày dài theo nắng tái chiều hôm !




Pháp Bảo Đàn Dập Nát Vô Minh

Pháp Bảo Đàn Dập Nát Vô Minh

Ta không đến không có nghĩa là ta dừng lại
Ta vẫn đi trong tự tại đến vô cùng
Nơi ta đến “Bồ đề bổn vô thọ”
Nơi ta đi “Minh cảnh chẳng có đài”

Có sá gì trên những quảng đường dài
Dẫu có chông gai chỉ là thử thách
Vẫn an nhiên trên hành trình đã vạch
“Bổn lai vô nhất – thì sá gì “Nhạ trần ai”

Mỗi cung bậc mỗi đường dài khúc mắc
Mỗi gian nan mòn đá mỗi bước chân
Thì “Tào Khê nước chảy vẫn…” thi gan
Là khẳn định mỗi bước chân dấu ấn

Nơi sâu lắng bổng nghe lòng bừng sáng
“Ưng vô sở trụ” chuyển hóa nội tâm
Triều sóng dậy vô minh thôi đập phá
Làm nát nhừ điên đảo thuở hằng sa !

Houston, 16082024




Gom Lá Hồ Thu

Gom Lá Hồ Thu
Mỗi bước tôi đi mỗi bước Thu
Xào xạc rơi bên hồ im ắng
Tôi gom lá khô thành đống lặng
Trăng về không sãng nỗi Neon

Mỗi bước tôi đi lòng quạnh không
Gió như dừng lại gió mông lung
Gió không lay nổi cành lá trúc
Soi mình đáy nước óng ánh trong

Lặng thầm tôi thả mỗi bước chân
Bỗng nghe hơi gió thoảng bân khuâng
Tôi đưa tay hứng vàng lá trúc
Lá trúc chao nghiêng lên cánh hồng

Trăng vẫn còn đây gió vẫn trôi
Miên man lá trúc vàng lại rơi
Tôi gom lá trúc rơi thành đống
Sáng mai phơi nắng thêm ấm lòng !
Houston, 16082024




Ngát Nở Hương Xa

Ngát Nở Hương Xa

Nơi ấp ủ những dòng say kinh Phật
Hoa từ bi ngát nở hương xa
Mây thấp xuống bổng mềm tan hư ảo
Nét hoa văn định hướng tay chèo
Vội vàng thả chiếc neo vào bến đậu
Hương thiền xưa êm mát lao xao
Ùa sức lại bao tay chèo vững chãi
Thuyền thênh thang ngược sóng nước lên ngàn
Mây bổng tan muôn sóng cuồng lặng ngắt
Hồ ! bổng nghe trong vắt thanh ngân …

Lam nhã Thảo am, 2011.




Ngàn Mây Hội Tụ

Ngàn Mây Hội Tụ
Từ thánh tích
Bồ đề đạo tràng đến Bangkok
hương xa nơi diễn ra đại hội
Sư tử hống gọi mây hội tụ
Như sóng hải triều âm dồn dập đổ về
Gia Đình Phật Tử Việt Nam nối vòng tay lớn
Cờ hoa sen phất phới vươn cao
Hàng hàng lớp lớp uy nghiêm
Cả thế giới áo lam tưng bừng rực rỡ
Dòng suối từ vào biển cả miên man
Gia Đình Phật Tử Việt Nam hội nhập toàn cầu
Sắc lam hiền hòa từ bi bất diệt
“Mười tám – mười hai” tu viện Quảng Đức
Tin lam truyền nhan Internet
Hội nghị cấp cao
Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới
Cả năm châu dù cách ngăn địa lý
Tình lam chan hòa bên nhau
Sỏi đá mềm tan mỗi bước chân chuyển hóa
Anh trưởng nhẹ nhàng thắm thiết:
“Anh em áo lam luôn sắn lòng vị tha
“Định hướng Bồ đề tâm hòa hợp
“Chọn từ bi – hỷ xã giải trừ chướng ma…”




Nửa Khuya

Nửa Khuya
Thôi hãy về dẫu dấu xa bỏng cát
Da diết xưa mòn mỏi đợi vụng về
Mây thấp xuống lau ngàn xanh ngấn lệ
Ẩn viền mi héo hắt bấy nguyện thề

Nước vẫn chảy rong chơi mềm tóc rối
Sao mỗi hoài buông chiếc lá lăn quay
Dòng biến tích muội thời gian bải hoải
Rừng rung khua xao xuyến hạt sương đêm

Trăng hiển hiện trên ngón tay lạnh dợi
Hướng mông lung tâm thức vụt cơn mê
Sư tử hống vỡ òa tan mộng mị
Nụ cười hoa sen nở rực lặng yên

Mây vẫn trôi đời xuôi miết miên man
Gió cuốn hút quanh đồi hoang sừng sửng
Bóng thời gian mãi in hình vạn tượng
Tiếng thở dài ngất ngứ thả tan mau
Lam nhã Thảo am, 06092553 – 23102009




Nơi Yên Bình Thinh Lặng Thiên Thu

Nơi Yên Bình Thinh lặng thiên thu !

Có nỗi buồn trong mắt em thôi
Gió thoảng qua tàn phai mây bạc
Biển dậy sóng gọi thương mờ nhạt
Thuở hồn nhiên trong trẻo nhoà tan
Hoa mỏi dài hương sắc phai tàn
Theo năm tháng chợt thành mộng mị
Có còn đâu đêm dài tri kỷ
Môi nào mềm thắm rượu giao bôi
Đã vút bay chim yến ngang trời
Cho khép lại nỗi đời sâu thẳm
Nỗi hương tàn sương vương rối rắm
Vầng trăng khuya hiu hắt hoài mong
Lá vàng bay bay mãi thinh không
Trôi vô tận mịt mùng tha thiết
Cho nỗi nhớ chỉ còn da diết
Nơi bình yên thinh lặng thiên thu !




Nơi Vẫn Còn Đây

Nơi Vẫn Còn Đây

Nơi cỏ nát vô vàn dấu ấn
Thuở phong sương còn chút hương thầm
Dấu mòn xa đọng lại bên lòng
Những thương nhớ ùa về dĩ vãng
Những vòng tay nối dài vô tận
Gió dẫu trôi vẫn cứ níu vào
Cho hườn xưa quyện lấy thầm trao
Từ tục đế ươm mầm sen trắng
Hoa mãi ngát tỏa lòng thanh thảng
Cõi khơi xa Oanh hát vọng về
Thì vòng tay thân ái tràn trề
Phật còn đó ngát cười vô tận.




Nỗi Ức Lòng

NỖI ỨC LÒNG

Có những nỗi ức lòng sao khó nói
Môi còn đây mà không mở nên lời
Sao tình người nỡ nhạt thếch như vôi
Bạc trắng cả mang thêm đời giá buốt
Trăng còn đó mây hững hờ trôi tuộc
Sao bình yên chếnh choáng vỗ quanh bờ
Cho nỗi niềm vây kín cả hư vô
Cho tím tái bờ môi thêm đắng chát
Thôi lặng thầm âm trầm im phăng phắc
Cho thời gian cứ vò nát tâm can
Cho thỏa thích những giọng cười man mác
Tiếng gầm gừ từ hốc núi hoang vu
Vẫn còn đây trong ánh mắt nhân từ
Phật còn đó đầy nụ cười hỷ xã
Nơi hoang tàn bổng ấm lòng yên ả
Niệm từ bi tươi mát đóa sen thơm.




Nỗi Đời Xa

Nỗi Đời Xa

Bài thơ này riêng tặng dấu yêu ơi !
Giây phút cuối gửi trao bao thương nhớ
Để mai này nhạc phai tình muôn thuở
Mối duyên xưa ấm lạnh nỗi đầy vơi
Mỗi phút giây tiễn biệt nỗi tình đời
Cho ký ức xa vời thêm nhung nhớ
Cho ký ức buồn vui thêm trăn trở
Cho nỗi đời da diết mãi quên thôi
Cho nỗi đời xa vắng mãi khôn nguôi
Thêm nuối tiếc một thời mơ viễn xứ
Thoảng vô tình chao nghiêng bao tình sử
Cho mắt xưa vời vợi chốn thâm nghiêm
Đêm mỏi dài xa xót nỗi đời em
Cho thu buồn mặt hồ thêm lặng ngắt
Nỗi chao lòng lắng nghe rơi trong vắt
Dời dợi buồn lên mắt một chiều thu.




Nỗi Đau Nước Mắt

Nỗi Đau Nước Mắt

Anh đốt lên ngọn lửa
Chị đốt lên ngọn lửa
Lửa bùng lên hừng hực trái tim người
Lửa thắp sáng cùng hướng về chung lối
Cho tình người là một khối thương yêu
Tay chung tay cùng nhịp thở lên nhiều
Cho sáng quắc tư do thêm bát ngát
Lử bùng lên hàng triệu người khởi sắc
Hãy cùng nhau hướng về sự thật
Hội nghị Diên hồng cờ vươn cao phần phật
Niềm tự hào con cháu Lạc Hồng
Còn nỗi đau nào nhục nhã hôm nay
Nỗi đắng nỗi cay xoe tròn nước mắt
Thịt như dao cắt
Da mòn tứ tán máu tuômg
Việt Nam quê hương tôi
Nỗi đau bật khóc
Mưa nắng ngày qua bảo tố hôm nqay
Cơn lốc xoáy đuổi ngày mai mãi miết
Rồi về đâu hơi tàn đêm rên xiết
Cơn đau hoài nhức nhối mãi khôn nguôi
Mộng mị cơ đồ tàn theo hương khói
Từng mảnh quê hương tơi bời đau nhói
Tủi hờn hoài rên xiết nỗi dân oan
Trời sáng nay mây đùn đen tím ngắt
Cả góc mưa đổ nhiều nặng hạt
Từng đàn chim tan tác trước quạ đen
Trên tình người đẫm men say bạo lực
Cho tự do xa lắc đến bao giờ !




Nỗi Đau Im Lặng

NỖI ĐAU IM LẶNG !

Sao im lặng thế em !
Hoa cũng biếng cười
Mặc thời gian lãnh cảm trôi đi
Ngoài kia
Mây cứ cuồn cuộn
Gió vần vũ
Biển dậy sóng thét gào
Em vẫn cứ lặng im
Trong hương đăng tháp ngà ngợp khói
Sặc sụa hơi men chếnh choáng quyền uy
Vận nước thì cứ nghiêng nghiêng từng giọt đổ
Vạt áo lam phai mãi thâm quần
Rồi một mai mai một thời gian
Mặc dòng chảy cứ xô ngang đẩy lệch
Bởi vì em
Viên kẹo tràn môi
Bởi vì em
Ổ bánh mì hỷ hả
Đời cứ mặc ai
Đùn đẩy cho đời !…




Nỗi Đau Da Diết

NỖI ĐAU DA DIẾT !

Tôi đã khóc mãi đêm dài trằn trọc
Trên nỗi đau dân tộc mãi mê say
Giấc ngủ dài đêm tối mãi bủa vây
Mãi say khướt những tâm hồn ngầy ngụa
Tôi lưu vong trên quê hương mục rữa
Mặc ngạo cười sặc sụa men say
Tôi lạc loài giữa bóng tối bủa vây
Loài chồn cáo nhe nanh cười đay nghiến
Ai xót xa tiếng hờn oan da diết !
Ai lắng nghe nỗi khốc liệt thương đau !
Ai thấy minh đồng cảm dạt dào !
Ai tâm huyết tuôn trào dâng hiến !
Sư tử hống cho bóng đêm tan biến
Hải triều âm dần mở nắng tan mau
Cho mặt trời rực rỡ ở trên cao
Cho sông núi biển trời xanh bát ngát.




Nỗi Buồn Covid

NỖI BUỒN COVID-19

Chiều nay yên ắng lạ
Không gian tỉnh mịch
Biển êm trầm mặc
Hoa lá cũng biếng lay
Trẻ thơ cũng biếng cười
Phố thị dìu hiu
Đường vắng tênh người thưa thớt
Thế giới này mê mỏi lắt lay
Hơn ba tháng trôi qua
Tam giới như bất an
Thiên nhơn chùn hẳn xuống
Thực thể vô thường
Vờn quanh trước mắt
Nỗi đau trần tục
Cơn mỏi mãi mê say
Đêm lại về rồi
Nhìn ánh sao xa le lói
Ánh vàng vọt trong sương
Có lẽ nơi xa xăm kia
Thiên thần đành chịu phép kim cô
Lăn lóc một thời hoang vỡ
Buồn cho thế gian này vô độ
Dậy sóng tham sân si
Nhận chìm tam giới bất an
Hỏa trạch ngút ba ngàn
Lam Nhã Thảo Am

18032564 – 10042020




Nếp Áo Vu Quy

Nếp Áo Vu Quy

Em về nếp áo vu quy
Hương xa xa tít ngày đi mỏi chờ
Riêng ai một đóa hồng khô
Vàng lên tím ngát hương mờ nhạt phai
Em đi đi mãi đường dài
Cuộn lên hun hút bụi đời vấn vường
Còn thêm những lúc đoạn trường
Đời hư còn lại nỗi buồn riêng tư
Mai này nặng gánh ưu tư
Nghe xa xót lắm mềm nhừ nét mai
Hỏi ai dấu cát còn phai
Tình xa đong mãi sao đầy trái tim
Chỉ còn những phút êm đềm
Bên hương tỏa quyện lòng thêm kính thầm
Từ bi vang vọng kinh trầm
Đời như trút lá bên lòng lặng yên.




Nắng Và Hoa

Nắng Và Hoa

Tôi là giọt nắng
Em là nhánh hoa
Hứng tôi trong nắng
Thơm lừng đời hoa

Em là nhánh hoa
Mang hương trao nắng
Nắng trãi ta bà

Nắng và nhánh hoa
Lung linh xóm lá
Rộn ràng chim ca

Tôi thương loài hoa
Từ tâm nhân ái
Bao la tình người

Em là nhánh hoa
Tôi là giọt nắng
Tình ca vui đời

Lam nhã Thảo am, 29092554 – 05112010




Nắng Hồng Mấy Độ

NẮNG HỒNG MẤY ĐỘ
Vui thay mùa hội lớn
Từ mỗi phương xa nhịp cầu nối lại
Tay trong anh, trong chị, trong em
Nơi hội ngộ hướng về không tuệ
Mở lòng ra đón ánh mặt trời
Từ khi có anh, có chị, có em
Thế giới này hồn nhiên hoa nở
Rộn rã chim ca hành tinh xanh rực rỡ
Nơi ấy có anh, nơi kia có chị, nơi này có em
Giọt thời gian đếm mãi chưa tan
Thênh thang nẻo về mấy độ
Mãi còn đây bên đời rộng mở
Mắt thơ ngây rực rỡ nắng mai thơm
Thôi hãy về nắng sớm – giá đông
Từng giọt cam lồ đọng trên trên vành môi ngọt lịm
Chuyến đò chở thời gian mãi thong dong
Mỗi lớp đi qua đời thêm bừng nở
Sen trắng vươn lên tỏa nắng hồng.




Một Tấm Lòng

Một Tấm Lòng

Tôi vẫn là tôi một tấm lòng
Rời đi đi mãi tự long đong
Hành trang quảy gánh đầy hy vọng
Trong cõi trần ai một chữ tâm.

 




Mộng Mị Chưa Tan

MỘNG MỊ CHƯA TAN

Đêm chưa ngủ sao vẫn hoài thức vậy ?
Mưa ngoài kia gió thôc ướt rèm thưa
Bàn phím còn lốc cốc dội đêm khuya
Da tái lạnh vào lòng thêm rét buốt

Ở ngoài kia mưa cứ hoài sướt mướt
Như thì thầm than thở nỗi hờn oan
Những mảnh đời ngầy ngụa mải mê hoang
Cho rực cháy đời tàn thêm gió chướng

Mộng mị chưa tan hờn căm trăm hướng
Ùa nhau về rưng rức vạn chim muôn
Đợi mai về tung cánh vượt lên non
Tuông sức sống rừng xanh buông tiếng hú

Rừng đổ về với bạt ngàn muôn thú
Tung hô lên trời xanh thêm vần vũ
Tỉnh thức lương tri hồn tồi mê ngủ
Gió cứ xôn xao rây rức đến vạn lòng

Hừng hực lao tù thảo gỡ xiềng gông
Rầm rập lên đường mở hướng nghìn trùng
Từng bước tiến ung dung về phía trước
Tiếng loa vang bừng sáng cả trời Nam !

Lam nhã Thảo am, nửa khuya 20072018




Mỏi Mòn

MỎI MÒN

Từ thuở rời đi khó biết rồi
vô minh ủ kín một đời thôi
đường xa mãi miết thời lăn lóc
lem luốc phong trần biển đầy vơi

Rồi phải về đâu giữa cuộc đời
Lang thang mòn gót khắp nơi nơi
Bến bờ lặng ngắt rêu phong ủ
Một tiếng chân như chẳng thấy ừ

Rồi ánh từ quang soi bóng đêm
cho tâm tư thức giấc êm đềm
cho lòng lắng lại bên bờ giác
gội rửa bùn nhơ sớm sạch thêm

Thao thức đây rồi lắng dịu êm
Cánh hạt chiều hôm đọng bên thềm
Trăng khuya bát nhã nhòa tăm tối
Thuyền thả lên khơi gió lặng mềm




Ngày Giỗ Mẹ

NGÀY GIỖ MẸ

Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Nhằm mùa đại dịch
Chiến trận nổ ra dữ dội
Phố thị giới nghiêm toàn phần
Đường xá vắng tênh
Không là một bóng người qua lại
Quán xá đìu hiu
Chợ búa vắng hoe không một ai mua bán
Chỉ còn lại đây
Những thực phẩm mà chúng con dự trữ bao ngày
Một bát cháo chay đạm bạc
Chúng con tâm thành dâng lên cúng Mẹ
Mẹ ơi !
Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Mà không mua được một nén hương để thắp
Không một ánh nến để rạng tỏ tấm lòng
Xót xa lắm !
Chín chữ cù lao công ơn khó nhọc
Sinh – Cúc – Phù – Súc
Cha Mẹ sinh con công ơn lao nhọc
Nâng đỡ thâu đêm
Vỗ về vuốt ve năm tháng
Dỗ ăn bú mớm gian khó muôn phần
Nuôi dưỡng cho con khôn lớn từng ngày
Giáo dục cho con nên người hữu ích
Trông ngóng dõi theo từng bước đời chập chững
Quấn quýt bên con chăm sóc không rời
Ẳm bồng gìn giữ lo toan đầy đủ
Chúng con quỳ đây
Trước bàn thờ lạy mẹ
Mà mắt lệ hoen mi !
Đã bao nhiêu năm xa rồi
Mà vẫn cứ rấm rức khóc hoài thương nhớ !
Công Cha chất ngất núi cao
Nghĩa Mẹ như nước dạt dào biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ gìn lòng sắc son !




Mây Còn Xôn Xao

MÂY CÒN XÔN XAO

Xin lắng nghe từ cõi sau xa
Thêm nức nở nghìn trùng rây rức
Biển không động mà lòng ấm ức
Từ nỗi hoài im ắng thinh không

Thôi hãy về ru giấc lặng yên
Cho sóng gió trôi vào xa tít
Mây không còn xao xuyến vầng trăng
Cho lòng nghe êm dịu bân khuân

Trời chiều nay bổng thấy đổ mưa
Cơn mưa nhỏ nhưng nghe buốt giá
Đêm sụp tối gió lùa tơi tả
Xa xót hoài sao mãi trượt xa

Thôi hãy về sợi nắng trôi qua
Cho ấm lại chiều hôm lạnh giá
Cho con thuyền lên khơi biển cả
Thì đại dương lộng gió thênh thang




Lung Linh Nến Ngọc

LUNG LINH NẾN NGỌC

Một thoáng gì thời gian
Một thoáng bổng ngỡ ngàng
Biển xanh không dậy sóng
Nhưng bão lòng mênh mang

Mẹ ơi ! đây nến ngọc
Một thoáng vụt lung linh
Hương trầm bay tớ tán
Mẹ ơi ! thương nhớ vô vàn …

Lam Nhã Thảo Am, 07042007 – 20022551




Lều Trăng Phủi Lá

LỀU TRĂNG PHỦI LÁ

Mai này khách về đường xa gõ nhịp
Bến vắng con thuyền xưa mãi khơi xa
Chiều nắng rủ bóng nghiêng bờ vai nhỏ
Dáng em hiền mây ngủ thoảng nét hoa

Sao khuya khoắt bổng nghe hoài xa lắc
Đêm bình yên mộng mị thoáng qua mau
Những năm dài thêm ngày đợi lao xao
Khua trong lá biển đời nao nao sóng

Yêu da diết lều trăng còn lạnh cóng
Say sông dài thả mộng với Trường Sơn
Trên dốc cao trắng xóa phủi gian nan
Chợt tỉnh giấc một trời thương hỷ xả




Lão Về Một Cõi Hư Vô

Lão Về Một Cõi Hư Vô

Lão về một cõi hư vô
Đường dài hun hút ước mơ viễn trần
Mây giăng tóc bạc tan dần
Chợ đời mỏi bước hương phân cuối trời
Còn đâu một cõi xanh ngời
Nỗi đời nỗi đạo rã rời chân chim
Còn ai biết được nỗi niềm
Mơ tan theo giấc mộng đêm phai dần
Thôi thì cũng trọn hiến dâng
Trọn lòng trung hiếu lên tầng xanh cao
Đường về sông nước nao nao
Duềnh trôi xa mãi cuối đời quạnh hiu
Túi thơ quảy gót sương chiều
Lên non tìm động suối nhiều mây vương
Thôi thì thôi mộng nghê thường
Cảo thơm một gánh đầu ghềnh trăng treo !




Lam Vui Biển Hát

LAM VUI BIỂN HÁT

Nơi bỏng cát bỗng nghe lòng rộn rã
Biển xanh khơi dồn dập đổ dồn về
Ngàn sóng bạc mở vòng tay mời gọi
Thì xa ơi biển hẹn đón nắng Hè

Cứ mỗi lần rộn rã vang tiếng ve
Tỏa ngát trên hàng dương xanh mát
Gió đùa vui sóng vờn quanh bờ cát
Vòng tay Lam ấm áp nối vòng tay

Cho mầm non xanh mướt mãi tháng ngày
Cho thấm đẫm Bồ đề thêm tươi mát
Thì đời vui tuôn tràn lên biển hát
Nắng chao nghiêng trắng xóa lại ùa vang !




Lam Về Hội Tụ

LAM VỀ HỘI TỤ

Giá rét anh về ủ nắng lên
Cảo thơm trong vắt mắt em mềm
Buông bàn tay nhỏ khua trong gió
Níu lại ngàn mai nở thắm thêm

Rung rinh trong lá vàng hé nụ
Chớm nở lòng em đẫm sắc xuân
Xúm xít bên thềm Oan xinh quá
Trong ngần ảnh hiện nét Lam thương

Ngón thơm chấp lại môi sen nở
Di Lặc từ bi cười ngát hương
Đây đó trầm lên xa quyện tỏa
Viền quanh sực nức ngát quanh chùa

Mãi mãi chung về Lam hội tụ
Tràn lan sức sống khắp năm châu
Cho thỏa bao năm dài mắt đợi
Bây giờ hiện thực một trời vui !

Lam nhã Thảo am, 28122553 – 11022010