Gặp Lại Ôn Tuệ Sĩ




Em Lại Về




Em Đến Nơi Này Giữa Thàng Năm




Đếm Giọt Thời Gian




Dấu Xưa




Ở Nơi Này Biển Cứ Lao Xao

Ở NƠI NÀY BIỂN CỬ LAO XAO

Không hiểu tại sao từ đâu đó gió cứ mãi trôi về
làm lao xao hoa lá cũng rung khua
Đêm !
thì ở nơi kia
xa tận khu rừng cứ yên ắng
Nhưng biển ở ngoài kia
sóng vẫn cứ ì oằm vỗ lên vách đá bọt tung tóe trắng xóa dưới bước chân
Con thuyền câu ngoài xa khơi
ảnh đèn leo loét bập bềnh trên sóng
Ở nơi này
bóng in lên vách đá
âm thầm nghe biển hát xôn xao mà ngao ngán
Sóng cứ đổ dồn
đùa nhau theo năm tháng mỏi mòn
cho đá cũng hư hao
Mây thì ở trên cao
gió cứ lùa đi trôi vào vô tận
khó gửi gắm vần thơ
Lỗi nhịp cung đàn !




Nỗi Đời Xa




Ai Hay Từ Độ Nào

Ai Hay Từ Độ Nào

Mắt biếc lặng  thầm qua khung cửa
Dịu dàng ấm áp nắng hanh vàng
Từng đóa sen hồng hương giải thoát
Muôn chim ríu rít nhã hương thiền

Hạt bụi nào nhòa chút bình yên
Lăn lóc một thời trôi mãi miết
Mãi hát khúc trần ai cuộn xiết
Trong xót xa hóa kiếp vô thường

Tháng năm qua mau dòng nước chảy
Núi sâu thở giấc giữa hư không
Thời gian vô cùng không vướng bẩn
Nào hay im ắng thả mênh mong

Nào hay y báo trong chánh báo
Có trước hay sau có khác nào
Nào hay duyên khởi cùng hiện hữu
Nào hay mưa nắng mắt nao nao !

Phan Văn Huy Tâm




Một Chuyến Chơi Xa

Một Chuyến Chơi Xa

“Thân như điện ảnh hữu hoàn vô,
“Vạn mộc Xuân vinh – Thu hựu khô.
“Nhậm vận thịnh suy vô bố úy,
“Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.” – Vạn Hạnh Thiền Sư

Đời sống qua mau như ánh chớp
Có rồi không cháy bỏng cả cuộc đời
Cây cỏ mùa Xuân xanh tươi mát
Thu về mây bạc héo úa tàn phai
Phó mặc dòng đời suy hay thịnh
Xá chi sợ hãi mãi muộn phiền
Suy thịnh – thịnh suy giọt sương đầu ngọn cỏ
Một mai rồi tan biến qua mau
Một chiếc thuyền nan qua biển cả
Dạo chơi trong cuộc vô thường
Biển khơi dậy sóng luân vũ mãi
Đời như là một giấc mộng chơi
Cho đáy mắt em buồn vơi phố chợ
Nắng vàng theo mỗi bước em đi
Đến lúc tay chèo rời rã mỏi
Thì thuyền em cuốn hút giữa mù khơi !