
Nơi cỏ nát vô vàn dấu ấn
Thuở phong sương còn chút hương thầm
Dấu mòn xa đọng lại bên lòng
Những thương nhớ ùa về dĩ vãng
Những vòng tay nối dài vô tận
Gió dẫu trôi vẫn cứ níu vào
Cho hườn xưa quyện lấy thầm trao
Từ tục đế ươm mầm sen trắng
Hoa mãi ngát tỏa lòng thanh thảng
Cõi khơi xa Oanh hát vọng về
Thì vòng tay thân ái tràn trề
Phật còn đó ngát cười vô tận.