MỘT CHUYẾN ĐI XA

MỘT CHUYẾN ĐI XA

Cái xám ngắt của bầu trời, cái lạnh lẽo của đất trời đã làm thấm lạnh vào lòng tôi với nỗi nhớ quê hương da diết. Ra đi là bỏ lại sau lưng tất cả, nào những người thân yêu nhất với biết bao nhung nhớ ngập lòng, nhứt là cả một tổ chức Gia Đình Phật Tử (GĐPT) rộng lớn, mà người Huynh Trưởng (H.Tr) phải có trách nhiệm lo toan gánh vát sứ mệnh trên vai. GĐPTVN quốc nội đang rơi vào thảm cảnh xé lòng. Đã trên ba mươi năm (kể từ sau năm 75), các anh – các chị trưởng bối cao niên của chúng ta, chưa có được một ngày ngơi nghỉ, lúc nào cũng bôn ba nặng trĩu lo toan, với dẫy đầy gian nan thử thách. Nhìn thấy các anh các chị mà chúng em bồi hồi thương cảm vô cùng. Thế mà bây giờ lại thêm ma chướng, với nỗi bức xé dày vò làm xót xa đau nhói những tấm lòng của những người H.Tr có lương tri, có tâm huyết, có trách nhiệm với tiền đồ tổ chức – đạo pháp – dân tộc. Vết thương khủng hoảng do những bàn tay nham nhúa dẫy đầy tham vọng nào đó, đã nỡ đành đang tâm dằn xé, tạo cảnh phân ly, biết đến bao giờ mới hàn giắn lại vết thương đau nhứt nhối.

Đứng trước thảm cảnh đau lòng này, tôi cảm thấy sự ra đi của mình là chối bỏ phủ phàng một trách nhiêm thiêng liêng cao qúi của người H.Tr GĐPTVN. Là một kẻ thua cuộc – chiến bại – đầu hàng, tự ý rời bỏ chiến hào, rời bỏ hàng ngủ, phó mặc cho biết bao chiến hữu thâm tình đang tĩnh tại tắm lửa xối dầu, đối đầu trước nghịch cảnh khói lửa gian nan !

Có những người thật ngây thơ, tự đặt câu hỏi. Tại sao GĐPTVN không đăng ký, không hòa tan vào các tổ chức GĐPT tự phát để có pháp lý. Tại sao GĐPTVN chính thống không biết nghe lời … để được bảo trợ ? Thật là oái oăm đến nực cười ! …
Ngày xưa, tại một đại tòng lâm. Có một con rắn chúa, cùng với bày đàn tinh khôi của mình, đoàn kết xúm xít bên nhau giữa bảo đời khắc nghiệt để bảo vệ đại tòng lâm – bảo vệ chăm chút đàn em thơ dại của mình. Không biết từ đâu, một cái đuôi, rồi thêm hai – ba cái đuôi khác ngoan cố tự phát mọc ra. Mỗi cái đuôi đều bướng bỉnh với lý lẽ kiến chấp riêng tư, rồi bắt buộc – rồì áp đặt rắn chúa phải theo hướng đi cuồng tín – nô dịch riêng lẻ của mình. Nhưng rắn chúa với tinh thần tự tại và cặp mắt tinh nhuệ đong đầy tuệ giác, với tấm lòng mẫn ái vì bày đàn, vì đàn em thân yêu, đã nổ lực lãnh đạo – hướng dẫn chân thân đi đúng chánh đạo. Thế là mỗi cái đuôi lại ngoe ngoảy tách rời thân mẹ, lẻ loi độc hành tả đạo. Không biết rồi mai này, với cái đuôi củn cởn thiếu đầu – thiếu mắt ấy sẽ đưa nó đi về đâu, và đến với hầm lửa tự hủy diệt nào, thật tội nghiệp đáng thương !

Các tổ chức GĐPTVN từ đơn vị cơ sở thôn – ấp, xã – phường đến huyện – thị, tỉnh – thành phố, là một đơn bào trong một tập hợp đại thể. Đã tự đặt mình dưới sự chỉ đạo của Ban Hướng Dẫn Trung Ương (BHDTƯ). Tự thân nổ lực vân động – định vị hướng đi của mình sao cho nó song song đồng hành – sát cánh cùng với BHDTƯ. Trong tình hình này, phải tự mình xắp xếp – xác định và giữ vững lập trường – trung kiên trước sau như một, không phải trông chờ ở sự hà hơi tiếp sức. Phải đồng lòng từ tiếng hô “Quyết tiến” tại hội nghị Diên Hồng mới viết nên lịch sử vẻ vang. Là Huynh trưởng GĐPT Phật tử Việt Nam (HTGĐPTVN), ai ai cũng có trách nhiệm trước lịch sử – trước tiền đồ của tổ chức. Nếu ở mỗi con ong tự thân thiếu cần mẫn chăm chỉ thì tổ ong khó mà hình thành để trao lại cho đời vị ngọt thơm ngon.

Tự thân mỗi HTGĐPTVN tự giác phát huy nội lực để tạo nên khí thiêng cho tập thể lớn mạnh. Đây là cái đức tính truyền thống cao qúi tối ưu vốn có đã được thử thách – hình thành từ lâu đời của tổ chức GĐPTVN. Chúng ta hãy nghiên cứu thật kĩ lại quá trình hình thành GĐPTVN sẽ thấy rỏ ở điểm son nổi bật kì vĩ này, mà không phải ngồi ì chê trách – than thở – vòi vĩnh – đòi hỏi ở một ai ! Nếu một cá nhân mà bỏ ra riêng lẻ độc hành, thì nó trở nên vô nghĩa – vô vị. Nhưng cũng một cá nhân ấy nếu biết tận dụng khả năng vị tha – bản lĩnh kì vĩ của mình, tận tụy cống hiến cho tổ chức thì nó có ý nghĩa vô cùng to lớn, lịch sử không thể nói là khó làm nên được, và lịch sử cũng sẽ trân trọng ghi nhận công đức qua nghĩa cử cao qúi này. Những ngụ ngôn xưa đã dẫn chứng : – Một cây làm chẳng nên non – ba cây chụm lại thành hòn núi cao, hay một bó đủa khó bẻ gãy, hoặc là trăm tay vỗ nên kêu, hơn nữa: … Một cây không thành – trăm cây không thành – ngàn cây hóa non xanh … – tất cả đều nhờ vào công đức, sự cộng lực vững chãi, mới tạo nên một tập thể to lớn. Cho nên cái cá tính vị kỹ – tâm lý hẹp hòi hèn mọn – nhỏ nhen – xem thường kẻ khác – tự cao – tự đại – ngã mạng, tự cho mình là trung tâm của vũ trụ, sẽ làm ngu dốt bản thân, hạn chế sự phát triển và sức sống vươn lên của tổ chức, vô tình tự đẫy mình vào hầm lửa hủy diệt.

GĐPTVN là một tổ chức Phật giáo truyền thống, có một quá trình lịch sử vàng son trên bảy mươi năm, luôn luôn trung kiên – là lực lượng hậu duệ, cặm cụi góp nhặt cảo thơm, bảo vệ – xây dựng làm trường tồn – quang huy đạo pháp. Là phong trào dẫn đầu trong công cuộc thống nhầt dân tộc – đạo pháp. Nỗ lực vận động – chấn hưng – tập hơp GĐPTVN trong nước và trên thế giới – tiến tới hình thành GĐPT thế giới. Trong khi đó còn có quá nhiều trưởng tử Như Lai – con Hồng cháu Lạc đã hợp sức – đồng tình cùng với ma vương, các thế lực vô minh phá gia chi tử, làm phân hóa – rệu rã, tạo cảnh nồi da xáo thịt – chia cắt – dằn xé đau lòng, lọt thõm đúng vào vòng kim cô đã được các nhà phù thủy chính trị giăng bẫy đặt hờ đón sẵn, làm trò cười cho ngoại nhân hỷ hả.

GĐPTVN chưa bao giờ được yên ổn – được hưởng vị ngọt thanh bình. Trãi qua hai triều đại, cộng hòa hay cộng sản. GĐPTVN đều nếm trãi biết bao cay đắng ngập lòng, từ nội ma lẫn đến ngoại chướng. Hướng đến cái thiện sao mà khó khăn đến vậy !

Cái đau đớn – nhức nhối – nhục nhằn về tinh thần của hàng ngũ Lam viên cũng không phải là ít. Toàn thể HTGĐPTVN đã phải vận dụng trí tuệ thật cao độ để được tồn tại, lắm lúc cứ tưởng chừng như đã đột quị – rệu rã, nếu không có tinh thần tĩnh tại, ý chí kim cương – vô úy thù thắng, có lẽ đã không giữ vững đến ngày hôm nay.
GĐPTVN là một tổ chức giáo dục, chọn gáo lý Phật đà ưu việt – tối thượng làm phương châm tu học – đào luyện để hướng thiện nhân cách mới chân chánh, đào tạo nên một thế hệ mai sau trở thành một người công dân gương mẫu – một bậc hiền tài lỗi lạc phụng sự xã hội theo tinh thần Phật giáo thù thắng, góp phần làm cho nền văn hóa dân tộc ngày càng thêm tiến triển phong phú vẽ vang cho đất nước thêm hơn.
GĐPTVN không phải là một tổ chức tôn giáo, mọi giáo điều khó thể áp đặt lên đời sống người Phật tử (PT) mới chân chánh. Người HTGĐPTVN có một đời sống phóng khoáng – nhân chủ, tự giác – tự do – tự tại, nhờ đó mà tìm lực được tìm ẩn bất biến. Khi thị hiện thì sóng dựng triều dâng như hải triều âm bất tận, khi tiệm tu thì tĩnh tại yên bình như mặt nước hồ Thu hiền hòa tươi mát tưới tẩm yêu thương – lợi lạc quần sinh.

Hởi những Lam viên ! từ thuở ban đầu chập chững bước vào tổ chức GĐPTVN, chúng ta đã được giáo dục tu học qua các bậc học, được đào luyện qua các kỳ trại, từ những vòng tay từ ái đầy uy đức đạo hạnh khả kính của các anh chị H.Tr niên trưởng. Như người lái đò chăm chỉ, các anh các chị không nề hà nản mỏi, đã cặm cụi chuyển tải cho chúng ta được trưởng thành qua biết bao chuyến đò thăng tiến từ bấy đến nay. Như người làm vườn, các anh các chị của chúng ta đã cần mẫn chăm chút gọt tỉa, tạo nên cho chúng ta những thân cành tươi thắm. Chúng ta đã từng “co quắp ôm nhau ngủ dưới lều trăng” , cái hình ảnh đong đầy cảm xúc qua các kỳ trại, cái ấn tượng thiêng liêng trong các khóa lễ phát nguyện truyền đăng luôn luôn hâm hấp trong mỗi lòng người H.Tr, có dễ gì làm suy chuyển – mai một trong dòng xác na sinh diệt.

Hỡi các anh – chị – em Áo Lam trong cùng một dòng máu lam hiền, đã từng cùng nhau sát cánh – chung lưng đâu cật trong những năm tháng tắm lửa xối dầu để có được sự vững vàng. Cái kết quả có được hôm nay, được xây dựng bởi cả máu và nước mắt trung kiên từ tự thân của mỗi người PT Áo Lam mà có. Đứng trước tình hình hiện nay, chúng ta cần phải đoàn kết – siết chặt tay nhau chặt chẽ hơn nữa, chung sức chung lòng bảo vệ lý tưởng Nhà Lam thiêng liêng kỳ vĩ đến hơi thở cuối cùng. Bởi vì không ai thương ta bằng ta thương lấy chính mình. Đừng bao giờ vô tâm – thui chột để dễ dàng bị rơi vào cạm bẩy, tạo kẻ hở để cho ngoại nhân phù phép với những lời hứa hẹn sắc tướng loè loẹt hư huyển, phản bội tổ chức – gà nhà bôi mặt đá nhau. Không thể vì một vài cá nhân mà vội vàng đánh giá – quay lưng với cả một tổ chức lớn mạnh. Là một H.Tr – Đoàn viên (ĐV) – Đoàn sinh (ĐS) GĐPTVN phát nguyện trung kiên – chọn GĐPTVN làm pháp môn tu học, làm lý tưởng phụng sự, nếu có nhu cầu hoạt động ngoài tổ chức, thì phải thông qua ý kiến của tổ chức – của Ban Hướng Dẫn Trung Ương (BHD.TƯ). Nguyện hứa với lòng, luôn luôn tự giác tuân thủ, bảo vệ Nội Quy – Quy Chế H.Tr GĐPTVN, chấp hành sự lãnh đạo sáng suốt – tài tình của BHDTƯ.

Nội Quy – Quy Chế GĐPTVN do biết bao trí tuệ, trong đó có cả xương – máu – nước mắt – mồ hôi của biết bao thế hệ H.Tr – ĐV – ĐS GĐPTVN xây dựng – bảo vệ nên và đã được GHPGVNTN trước năm bảy lăm phê chuẩn. Nếu có ý kiến cần thiết phải sửa đổi – tu chỉnh lại cho phù hợp với tình hình phát triển toàn cầu hiện đại, thì phải qua đại hội GĐPTVN mới có đủ tư cách – thẩm quyền sửa đổi. Chương 5 – điều 19 Nội Quy GĐPTVN đã ghi rỏ. Không ai có đủ quyền hạn áp đặt – tự ý sửa đổi – phá vỡ – làm trái ngược Nội Quy – Quy Chế GĐPTVN hiện có khi chưa được thông qua đại hội, thì người đó đã phản bội, chà đạp tự do dân chủ, trở mặt với tổ chức GĐPTVN quốc nội cũmg như trên thế giới.

Nhưng tìm lực của GĐPTVN trong lúc này không suy yếu. Cứ mỗi lần có cuộc phong ba, đứng trước nghịch cảnh thử thách, đối đầu với nghiệt ngã trái ngang, thì GĐPTVN lại càng đoàn kết chặt chẽ, vững vàng thêm hơn. Như đứa con ngoan hiền, GĐPTVN vẫn luôn luôn trung kiên, và sẵn sàng hy sinh vì đạo pháp, vì dân tộc vinh quang.

Đứng trước tình hình nghiệt ngã, diễn biến phức tạp đầy thử thách cam go này. Nhưng con đường chánh đạo của chúng ta đang đi – của GĐPTVN chính thống, do BHDTƯ lãnh đạo là đúng. Trong giai đoạn thử thách đầy cam go nghiệt ngã cao độ này, không biết sẽ diễn biến đến đâu, hay chuyển bước qua khúc quanh lịch sử như thế nào. Mỗi người H.Tr – ĐV – ĐS GĐPTVN cần phải cẩn trọng – tỉnh táo – tuệ giác, sẵn sàng gánh vát gian nan đi lên bằng nguyện lực vô úy kiên cố – ngũ trược ác thế thệ tiên nhập – Phát đại nguyện tu hạnh Duy Ma Cật để chờ đợi và sẵn sàng cho một bước tiến mới …

Duy Ma Cật là một cư sĩ giàu có … , có cuộ̣c sống tục đế – đi lên bằng con đường đạo hạnh đại bi Bồ tát, thể nhập trí tuệ siêu việt – tính không – bất nhị ̣̣- ly ngôn thuyết, không giải bày bằng ngôn ngữ phiền não – kiến chấp đạ̣o đoạn, mà bằng tri kiến im lặng – một lập trường phương tiệ̣n thiện xảo. Im lặng ở đây không phải là không hiểu, không diễn đạt được, mà là diễn bày một ngôn ngữ tuyệt đỉnh – một sự im lặng sấm sét bất khả tư nghị – mặc như tôi.

Qua kinh Duy Ma Cật, cho chúng ta thấy cư sĩ và tăng sĩ đều có chung một mục đích đại nguyện như nhau, cùng đi lên trên con đường trọng yếu là tiến đến giác ngộ – giải thoát hoàn toàn.

“Thoát khỏi thế gian không phải là xuống tóc, là dồn hết sức lực để phá tan sự đam mê của mọi chúng sinh. Không phải một mình tuân theo giới luật, nhưng chối bỏ sự đức độ trong thanh tịnh an lành. Không phải là thiền định trong sự yên lặng của rừng thẳm, nhưng ở lại trong cơn xoáy lốc của luân hổi, và dùng trí tuệ cùng những phương tiện thiện xảo để độ chúng sinh tràn đầy phật pháp”.

(Kinh Duy Ma Cật Sở Thuyết – Vimalakirtinirdesa).

Wayne – New Jersey, 30/12/2007.