
NGƯỜI HUYNH TRƯỞNG LÃNH ĐẠO
Huynh trưởng GĐPT đang đối mặt trước những thách thức nghiệt ngã. Nhiều vấn đề bức súc trước mắt, đòi hỏi người lãnh đạo tài ba nhạy bén ứng xử, vững vàng tay lái đưa con thuyền Lam cởi lên trên đầu sóng ngọn gió, cặp bến bình yên.
Đôi hạt bồ đề nặng trĩu trên vai. Tổ chức trao cấp, là trao một sứ mệnh thiêng liêng trọng đại vào đôi tay vững chãi của H.Tr không dễ dàng cúi mặt – khuất phục trước cam go, mà với nguyện lực to lớn, sẵn sàng gánh vát gian nan để thành toàn trọng trách.
Nếu cuộc đời là gấm hoa bằng phẳng cả, thì H.Tr GĐPT không thị hiện vào đời. Sự có mặt của H.Tr là tối cần thiết trong giai đoạn thực tại. H.Tr GĐPT không vì lý do này hay lý do nào khác, để mà dễ dàng yên phận – thủ thường – cầu an – bàng quan, chối từ trách nhiệm nặng nề trước tiền đồ tổ chức.
Gia Đình Phật Tử Việt Nam (GĐPTVN) là sức sống của đạo pháp – dân tộc. Nếu được tầng lớp H.Tr thiện hữu tri thức lãnh đạo tài tình – tuệ giác, thì sức sống này được lan tỏa đến vô cùng. Nền tảng của GĐPTVN là đông đảo đoàn viên – đoàn sinh phật tử, là khối H.Tr đã kinh qua nhiều thử thách, dạn dày trong sóng gió, vững chãi trong sự sống đạo vị.
Mỗi đơn vị GĐPT là tế bào của tổ chức, được phát triển và tồn tại giữa cộng đồng dân cư. Muốn tạo nên một sức mạnh, thì mỗi đơn vị GĐPT phải được chỉ đạo – hướng dẫn đúng đắn – sáng tỏa, nhạy bén sâu sắc, phù hợp với với tình hình mới.
Chúng ta nghiêm túc mà nhìn nhận rằng, các hoạt động của nhiều GĐPT hầu như còn rất yếu, chưa chỉnh chu hoàn bị lắm, còn cầm chừng, còn dẫm chân tại chỗ. Nguyên nhân, do H.Tr chưa thể hiện trọn vẹn vai trò lãnh đạo của mình. Hoặc năng lực còn hạn chế, hoặc do nhận thức chưa sâu sắc, hoặc do nhiệt tình phụng sự chưa cao, hoặc do trở lực này – chướng duyên khác, làm ảnh hưởng đến năng lực hoạt động.
Thiết nghĩ, người lãnh đạo phải mang tâm trạng của một người đi tìm hướng sống, tìm cái hay – cái đẹp, cái chân thiện mỹ cho cuộc đời. Phải thao thức với những khám phá mới lạ một cách nhiệt thành. Không nên có tâm trạng của một H.Tr đi qua rừng trầm hương, mà không thưởng thức được mùi hương. Tắm mình trong dòng ánh sáng phật pháp, mà không nhận thức được chân đế. Hoặc bọc trong mình hạt minh châu, mà không biết là châu ngọc. Không thiết tha trân quí, không thẩm thấu được luồng sinh khí mới mẽ, để mang lại một kết quả tốt đẹp hơn.
Chúng ta sẽ rất thất vọng, nếu là một nhà lãnh đạo, mà không có một nhiệt tâm quên mình vì tổ chức. Không có một kế hoạch, một hướng nhìn sâu sắc. Không vạch ra một phương hướng mới mẽ để hành đạo, để khế cơ phù hợp xác đáng với tình hình. Thấy trầm lắng mà cứ thỏng tay, thấy dậm chân mà cứ chùn bước. Tối ngày chỉ biết loay hoay, đoanh vây trong tháp vàng, với những hương đăng nghi ngút, giữ mãi những hình thái sinh hoạt, không còn đáp ứng phù hợp, với những nhu cầu cấp thiết mới, tức là làm một việc làm vụng dại – ấu trĩ. Nếu cố chấp bảo thủ mãi những hình thức sinh hoạt lỗi thời, tức là vô tình đẩy lùi xã hội, và làm cho tổ chức GĐPTVN thoái hóa, khô héo dần trong xác cũ.
GĐPTVN xuất phát từ nhu cầu sống, giải quyết đáp ứng thỏa đáng những nguyện vọng thâm sâu nhất của mỗi người. Do đó, người H.Tr lãnh đạo, phải có nhận thức thiết thực, sáng suốt năng động, hiểu biết thâm sâu mỗi người, thắm thiết tình người, khơi mở cho mọi người, hòa nhập vào dòng sống vô biên, sáng tỏa của đạo Phật. Thế nên người xưa đã nói “Tri đạo – hành đạo”, kết quả của sự biết đạo, mới có cơ sở, điều kiện tâm sinh lý tối cần thiết để làm việc đạo.
Xã hội nào cũng có những mâu thuẩn, tổ chức nào cũng có tồn tại trong lòng nó những dòng ý thức lập dị khác nhau, đó là qui luật đối kháng của cuộc sống. Chính nhờ những mâu thuẩn đối lập ấy, mà xã hội được vận động đổi mới – tiến bộ hơn. Thực ra, đời sống phức tạp trong xã hội, trong mỗi tổ chức không đáng kể. Chỉ đáng kể là, con người lãnh đạo đó, có biết điều hành tổ chức, hay xã hội phức tạp đó hay không.
– Người lãnh đạo tài ba, là người biết phát triển, tô bồi nhân tài, và xử dụng đúng tài năng.
– Người lãnh đạo giỏi, là người biết dựa vào trí tuệ và sức mạnh của tập thể, để xây dựng nên kế hoạch, và biết ứng dụng – điều hành tập thể, để tạo nên thành công cho kế hoạch – cho tổ chức.
– Người lãnh đạo tài tình, là người trầm tĩnh – nhạy bén, biết hóa giải bất cứ mọi tình huống xảy ra.
Đức Phật là một nhà đại cách mạng. Hơn bốn mươi năm ròng rã, với những lời thuyết giảng như sư tử hống. Đức Phật đã xua tan màn đêm, xóa bỏ mọi thành trì ngã chấp – bất công, xua tan mê mờ đau khổ, mang đến toàn bộ hạnh phúc – ánh sáng chân lý cho toàn nhân loại.
Phải với ý chí dõng mãnh, với tinh thần vô úy hy sinh, với lý tưởng cao cả, với tình thương vô biên, người HT-CT lãnh đạo mới quên mình, dấn thân nhập thế, làm nên một cuộc vinh quang kỳ vĩ cho tương lai đạo pháp sán lạn ./-