OANH VUI ĐÓN TRUNG THU
Trời vào Thu, sắc Thu vàng óng ánh. Nắng gió quyến luyến – giao hòa, ươm hồng đôi má bé thơ
Trời Thu yên bình dịu ngọt. Bé thơ đang mong đợi từng khoảnh khắc ấm cúng trong đời. Nhưng dòng đời cứ mãi tụt xa, xa tít đến chân mây
Bé thẩn thờ trên tay, chiếc đèn rách thuở nào sư ông trao tặng. Năm nào cũng vậy, với chiếc đèn cũ kỹ, bé ấp ủ biết bao điều mơ ước
Nhưng ước mơ cứ mãi trôi xa, tuột khỏi dần đôi tay bé bỏng. Nội thuở nào vẫn vậy, vẫn với thúng xôi vò nặng nhọc trên khắp ngã phố, để đổi lấy từng chén cơm nuôi bé lớn khôn. Bé bây giờ thêm khôn lớn, còn nội thì lưng còng thêm. Bé đã biết giúp nội nhóm bếp và vo gạo nếp, để nội nấu nên những gói xôi vò thơm phức
Tùng dinh dinh – cắc tùng dinh dinh, tiếng trống múa lân rộn ràng trên sân chùa. Em vội vàng vào nhà, mặc chiếc áo lam xinh xắn, chiếc áo mới toanh được anh trưởng tặng cho từ tuần trước. Em theo nội lên chùa, hòa nhập vào dòng áo lam hiền hòa. Cầm chiếc đèn ông sao trên tay, em cùng các bạn múa hát quanh vòng. Rồi bánh – kẹo được bày ra, em nhìn thấy bạn nào cũng hớn hở. Nhưng vui nhất vẫn là anh trưởng của em, anh tập cho chúng em hát, anh hướng dẫn cho chúng em chơi, anh chan hòa ắp đầy tình cảm. Em mến anh vô cùng !
Trong giờ phút trang trọng này, em mới cảm nhận – thấm thía được hạnh phúc, hạnh phúc trong vòng tay áo lam thân thương. Em ước ao mai này, sẽ là một huynh trưởng phật tử thuần thành, nối tiếp dòng chảy thiêng liêng này, đem đến hạnh phúc cho biết bao đàn em còn nhiều bất hạnh trong đời
13082554 – 20092010