SƯ TỬ HỐNG
THỜI PHƯƠNG THẢO LỤC
“Sư tử hống thời phương thảo lục,
Tượng vương hồi xứ lạc hoa hồng”.
Kinh Hoa Nghiêm – Văn Thù chỉ nam đồ tán
Khi sư tử gầm thét thì cỏ thơm trở nên xanh biếc đón mừng, nơi tượng vương quay đầu nhìn lại thì những cánh hoa rơi chuyển sang màu hồng cung nghinh.
Thời gian của sư vương và không gian của tượng vương.
Đức Phật thuyết pháp là sư tử hống. Văn Thù quay đầu là tượng vương hồi.
Sư tử hống là Nhất thiết chủng trí. Tượng vương hồi là Vô lượng đại bi.
Trí và Bi là hai pháp lực gia trì để sơ phát tâm đi vào cõi Đạo.
Trong Kinh Hoa Nghiêm, tại Văn Thù Chỉ Nam Đồ Tán, có hai câu tán dương thần tượng thượng thừa bồ tát Văn Thù:
“Sư tử hống thời phương thảo lục
“Tượng vương hồi xứ lạc hoa hồng”
Sư tử là biểu tượng của chúa sơn lâm. Tiếng rống của sư tử chúa làm muôn thú khép mình khiếp sợ, được nhiếp phục trước uy lực dũng mãnh.
Thuở xưa, Sư Tử dũng mãnh thường được chọn để bảo vệ chốn linh thiêng như đền chùa – cung điện.
Sư tử là linh vật tượng trưng cho sự dẻo dai – bền bỉ – tỉnh táo – dũng cảm – kiên cường, nâng cao vị thế của người đứng đầu, có khả năng đối mặt với nghịch cảnh – khó khăn, hóa giải những chướng duyên xấu ác, đem lại thành công – hạnh phúc – may mắn.
“Sư tử hống thời phương thảo lục”
Sư tử hống (Simhanada) tại Hoa Nghiêm: Âm thanh tiếng hống của sư tử từ Hoa Nghiêm, làm cho cả cỏ hoa thảo mộc cũng phải xinh tươi rạn rỡ. Tiếng rống của sư tử là tuyên bố dứt khoát, chỉ có giáo pháp của Đức Phật, mới chuyển hóa được vô minh, mới đủ năng lực huyền nhiệm làm tốt đẹp – thức tỉnh được cuộc đời.
Kinh Thắng Man Bảo Quật trình bày Sư tử hống có ba nghĩa:
- Như thuyết tu hành: Không phải là lời nói suông, mà phải song hành – phù hợp với sự tu hành, chuyển mê – khai ngộ – phát bồ đề tâm.
- Vô úy thuyết: Là kiên quyết biện tài vô ngại, xiển dương – xác tín diệu pháp, không hề do dự – sợ hãi, biện tài vô ngại.
Vô úy có hai nghĩa: Không sợ người và không làm người sợ, nhiếp phục được tha nhân.
- Quyết định thuyết: Là nương theo chân lý nói lên sự thật, dẹp tà – hiển chánh, hoằng dương chánh pháp, cứu độ chúng sanh.
Con Sư Tử, nói chính xác hơn là: Sư Tử Hống !
Sư Tử Hống, là tiếng gầm của loài Sư Tử, vua của muôn thú. Đức Phật đã dùng ảnh dụ này chỉ cho âm thanh thuyết pháp như tiếng gầm rống của Sư Tử Chúa, không những không sợ hãi bất cứ loài thú nào, mà còn làm cho muôn thú phải khiếp sợ, bị nhiếp phục hoàn toàn.
Không phải chỉ có Đức Phật hoặc Chư Tăng mới có đủ uy lực nói lên tiếng nói Sư Tử Hống. Người Huynh trưởng GĐPT, đứng trước chướng duyên, cũng phải hống lên tiếng rống Sư Tử, tuyên bố dứt khoát, chỉ có ở đây mới là chánh đạo – mới có chân lý tối thượng.
“Tượng vương hồi xứ lạc hoa hồng”
Cái động thái quay đầu thù thắng của tượng vương, dù cho muôn ngàn hoa có rơi rụng tơi tả, cũng được tưới tẩm yêu thương, làm cho tươi thắm tăng huy sức sống.
Sư Tử Hống được gọi là Quyết định thuyết, nói lên yếu nghĩa:
“Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, Như Lai thường trụ, không có biến đổi”
Kinh Đại Bát Niết Bàn:
Sáng sớm Sư Tử Chúa ra khỏi hang, vươn vai nhìn bao quát khắp bốn phương, hùng lực cất tiếng rống lớn:
- Phá dẹp những loài chẳng phải thiệt sư tử mà dối làm sư tử
- Chứng tỏ uy lực dũng mãnh
- Khiến chỗ ở thanh tịnh
- Muốn bầy sư tử con biết hướng đến
- Muốn bầy đàn sư tử không sanh tâm kinh sợ
- Làm cho kẻ mê ngủ được thức tỉnh
- Làm cho tất cả muôn thú đang phóng dật được tinh tấn siêng năng
- Những thú khác đến chầu hầu
- Điều phục đại hương tượng
- Dạy bảo con cái
- Trang nghiêm quyến thuộc
Sư tử là chúa tể muôn loài, kiêu dũng tung hoành giữa rừng xanh bát ngát. Nhưng lắm lúc cũng đành phải nhường bước trước bầy đàn linh cẩu “vô sở bất trí” hiểm ác. Bài học từ rừng sâu nghiệt ngã, đã soi rọi, cân não trong từng giai đoạn lịch sử dòng đời. Phật pháp tuy thậm thâm vi diệu, nhưng lắm lúc cũng bị thoái trào trước làn sóng ý thức vong bản dị thuyết vọng tưởng sai lạc.
Người Huynh trưởng không phải như con rùa, chỉ biết co đầu rút cổ trong vỏ ốc sơ cứng – vô hồn, tránh né – đùn đẩy trách nhiệm, ẩn núp – dựa dẫm quyền lực.
Những hòn đá rêu phong thuở chiều hôm lạnh dợi, bổng cảm thấy mình cằn cỗi meo mốc, là sức ì làm cấn cái suy yếu dòng đời.
“Phú quý bất năng dâm,
“Bần tiện bất năng di,
“Uy vũ bất năng khuất”
– Mạnh Tử – chương Đằng Văn Công Hạ –
Là đại trượng phu, không hợm mình – mê hoặc bởi giàu sang, lắm tiền – nhiều bạc, thế lực lớn – quyền uy to. Luôn luôn giữ gìn phép tắc tuân thủ pháp luật – kiểm soát hành vi. Không dâm ô dục lạc – không tham muốn bất chính – no ăn ỡm cật. Phú quý bất năng dâm.
Dẫu đời sống có nghèo hèn, cũng không đánh mất lương tri – chí khí – nhân cách, giữ gìn khí tiết – phẩm giá sạch trong. Bần tiện bất năng di.
Đại trượng phu, dù đứng trước thế lực uy vũ – cường quyền, cũng không cúi đầu khuất phục. Uy vũ bất năng khuất.
Với ý chí của bậc trượng phu xuất thế, lội ngược dòng đời, thì hướng đi phải lên trên trượng phu thế tục.
Dưới ánh sáng Tâm Minh:
“Không có thành tựu vững bền nào mà lại không nhắm đến hàng ngũ Thanh Thiếu niên. Họ là những người tiếp nối chúng ta trong ngày mai. . .”
Sư tử chúa bất chợt chuyển mình trước hừng đông rực rỡ, tiếng hống hào hùng cất lên, đẩy lùa bóng đêm, hàng triệu tuổi trẻ hướng về – tưng bừng mở hội.
Tuổi trẻ GĐPTVN hôm nay, sẵn sàng dẫm đạp lên gian khó – không chùn bước trước nguy nan, tràn trề sức sống, khối óc mẫn tiệp, tinh cần cầu học, năng động háo hức tìm tòi, nồng nhiệt đón chào ngày mới, mạnh dạn làm mới hiện đại. Từ bóng tối của đêm đen, tuổi trẻ hãnh tiến bước ra – sang trang lịch sử.
Bằng lòng tin vững chãi, bằng trí tuệ nhanh nhạy. Qua năng nổ tu học, bằng lý luận thực tiễn
“Sư tử hống thời phương thảo lục
“Tượng vương hồi xứ lạc hoa hồng”
Người Huynh trưởng GĐPTVN uy nghiêm – từ ái, bằng tình thương diệu kỳ. Tuổi trẻ đã cần mẫn trải lòng hòa nhập, bằng tài năng xuất chúng, tạo nên nhiều vòng tròn quanh mình, hồ hởi – rộn rã tiếng cười – âm vang tiếng hát, dâng hiến những đóa hoa tươi thắm làm thơm mát cuộc đời.
Người Huynh trưởng Phật Tử tri thức, có tư duy phê phán, không có khái niệm giai cấp – quyền uy, Không mềm yếu – gục xuống – đầu hàng – rẽ ngoặc – ảo tưởng ngây thơ – bẻ cong chân lý. Ý thức tự chủ – bất khuất. Đầu đội trời – chân đạp đất, giữ gìn chí hướng – tiết tháo, đởm lượt tài ba – đủ năng lực gánh vác sứ mệnh – lý tưởng cao cả, chịu trách nhiệm về tương lai của tổ chức. Có hào khí xung thiên bát ngát – rạng rỡ đến bất tận.
SƯ TỬ HỐNG!
Sư tử hống mặt trời lên rực sáng
Muôn cỏ hoa xanh biếc giữa rừng hương
Nắng xôn xao gọi mời chim quần tụ
Mở hội tưng bừng rạn rỡ áo lam
Nắng Xuân tàn đêm dài thêm mộng mị
Ngầy ngụa men say lặng thầm khắc khoải
Khi mùa Xuân sao vẫn còn đợi mãi
Tuổi trẻ chơ vơ quên cả lối về
Từ chân mây mặt trời Nam bừng chói
Trải chan hòa làm tươi rói cỏ hoa
Tuổi trẻ áo lam thấm đẫm ước mơ
Nối tiếp đàn anh tỏa ra muôn lối
Thì ánh vàng lại xua tan đêm tối
Thế hệ hôm nay mở trang sử mới
Dục giã đường xa ngược dòng lên mãi
Ôm mùa Xuân trao tuổi trẻ Việt Nam.
Phan Văn Huy Tâm