Gia Đình Phật Tử Việt Nam là một tổ chức giáo dục đạo đức tâm linh, ứng dụng – tu học giáo lý Phật Đà để hướng thiện cuộc sống. Là một Phật tử thuần thành chân chánh, chúng ta ý thức được rằng, đời là một dòng chảy cuộn xiết đến vô cùng, trong đó trộn lẫn vui sướng và khổ đau. “Nghiệp” luôn luôn trĩu nặng trên đôi vai – đoanh vây quanh ta suốt cuộc hành trình vào đời, dứt nghiệp là dứt khổ đau buồn tủi
Tệ nạn xã hội, đang là nỗi đau nhứt nhối của những tấm lòng có lương tri, nếu xa rời Phật pháp, chúng ta chơ vơ trước ngã ba đời đầy bão chướng. Tu học – thấm đẫm Phật pháp, nhân sinh định hướng được cuộc đời, vững vàng dấn thân, không vong thân sa lầy trác táng
Gia Đình Phật Tử là một tổ ấm muôn đời, nơi mà tuổi thơ của chúng ta đã được ấp ủ gắn liền tình cảm thân thương, dẫu có đi xa, ai nấy cũng đều hâm hấp nhớ về một thời sinh hoạt – vui chơi – tu học đằm thắm bên nhau, tay chung tay “Đây gia đình cùng nhau chung thân ái…” Hôm nay, do sinh kế – học tập, mỗi người mỗi ngã, nhưng mỗi lần về lại quê hương, là chúng ta lại vội vàng tìm lại dấu ái xưa, nơi khắc ghi một thời êm ấm thân thương, nơi đã góp phần hành trang, giúp cho chúng ta được thành nhân hôm nay
Nhớ quá đi thôi! Càng nhắc đến là càng gợi nhớ nôn nao da diết, lòng dặn lòng, một ngày nào đó chúng ta lại về, để được nhìn lại mái chùa xưa, nhìn lại mái ấm – nơi đó có từng khuôn mặt thắm thiết thân quen, được tâm tình – nối tiếp vòng tay thân ái xưa, hát lại bài ca chung gia đình mãi mãi
Như đọc được nỗi tiếc nuối da diết đọng lại trên từng khuôn mặt người đi. Người ở lại cũng không khác gì, mỗi buổi chiều chủ nhật sinh hoạt, lúc nào cũng trĩu nặng ưu tư, hướng mắt nhìn xa ra cổng chùa, mong đợi từng khuôn mặt người về…
Hè về, có lẽ bộn bề vì cuộc mưu sinh – học tập, biết bao lo toan luôn luôn nặng trĩu canh cánh bên lòng, nhưng khi nhận được tín hiệu thân thương, ai nấy cũng đều tất bật xắp xếp công việc, nhắn gọi nhau, hẹn gặp nhau trong giờ phút thiêng liêng đong đầy thân ái
Hẹn ngày hạnh ngộ !