TỰ CHỦ HIỆN TƯỢNG KHÔNG NHƯ
TỰ CHỦ HIỆN TƯỢNG KHÔNG NHƯ
Khi mặt nước đã được tĩnh lặng, thì phản ánh in hình mồn một các hiện tượng trôi qua
Tâm đã được tĩnh lặng trong suốt, hành giả nhận chân được hiện thực tâm hành. Những trạng thái giận hờn – sợ hãi – lo lắng – tuyệt vọng được xuất phát từ tâm hành. Nhờ chánh niệm tỉnh thức mà nhận diện được sự thật một cách trung thực
Nhờ thực tập quán niệm tỉnh thức, hành giả kịp thời phát hiện được tâm hành thất tình: mừng – giận – buồn – vui – thương – ghét – muốn, biết làm lắng dịu được cảm xúc vừa phát khởi. Tự chủ không dễ dàng bị chi phổi bởi hiện tượng không như làm căng thẳng đau nhức, làm đổ vỡ những tấm chân tình
Sự phá rối của thế quyền, sự không đồng tình của giáo hội, sự khủng hoảng – chia chẻ làm phá sản GĐPT, sự e dè thờ ơ của xã hội, nó chỉ là hiện tượng. Đã là hiện tượng thì chỉ là khách thể – thứ yếu – không như, thời gian rồi sẽ được đánh giá lại
Điều quan trọng là ở nội tại, tự thân đã xác tín được lập trường, đã định hướng được hướng đi, hay chỉ lập dị, lưỡng tính, chưa được đồng nhất. Lắm lúc, dường như đã được xác định phải như thế này, nhưng khi đụng việc, lại bân khuân lo lắng, sợ bị đánh giá, rồi lại dối lòng, quay ngoắc ứng dụng như thế khác. Diễn biến này là một sự thật, đang được diễn ra ở hai luồng tư tưởng lập dị trong một chủ thể!?…
Nhiều cấp huynh trưởng nhìn thấy sự thật thiếu rõ ràng, chưa dứt khoát này, làm ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý, mơ hồ, lung lay lập trường, khó quyết đoán được. Lắm lúc muốn tự tìm ra một giải pháp ôn hòa, bình thường hóa cho sự sinh hoạt tại mỗi địa phương, nhưng không để tách rời quần thể. Nhưng vấp phải sự ràng buộc cơ chế, làm lúng túng trong sự tự ứng xử
Nhà nước – cộng với sự tiếp sức của giáo hội, tham vọng triệt buộc, đưa GĐPTVN vào quĩ đạo để dễ dàng quản lý thao túng, lôi kéo không được, quay ra triệt tiêu, đánh đuổi. Nhà nước – giáo hội đã thấy được các mặt tích cực thánh thiện của GĐPT, nhận thấy mình sai lầm, nhưng đa nghi lo lắng vu vơ, để cho quán tính càng lúc càng sa lầy lún sâu. Tư trào văn hóa GĐPT dân lập, tự thân cứ vô úy kham nhẫn, chịu đựng bền bĩ vươn lên. Nhưng hàng ngũ lãnh đạo, nhìn bề mặt, thấy có thống nhất ý chí, bên trong mỗi cá thể còn có tư ý, chưa đồng nhất, dè chừng vị nể nhau. Nhiều đơn vị GĐPT địa phương bị khoáy rối – đẫy đuổi, trung ương không có giải pháp thực tiễn, có người còn chùn lòng, thiếu quả cảm, không dám đối mặt với thực tại, vô tình đánh mất lòng tin
Tiêu diệt thì không được, bởi vì tư trào văn hóa GĐPT còn có một đội ngũ vững vàng, khi được tập hợp lại thì hùng mạnh đến vô cùng, khó mà tiên liệu trước được, và sau lưng còn có đông đảo quần chúng ủng hộ. Còn bảo theo thì không xong rồi, bởi vì mỗi bên còn có cái nhìn chưa thoáng, đâu đó còn vướng bẩn rong rêu. Không biết cuộc chiến tâm lý này rồi sẽ đi về đâu! Nhà nước – giáo hội – GĐPT, như đang nhai phải một sợi gân gà, nuốt vào thì không đặng, nhưng nhả ra thì nuối tiếc. Cái tự ái của mỗi bên đang nấc nghẹn trong mỗi cuốn họng, làm cho cứ mãi âm ỉ ấm ức mỗi lòng
Lam Nhã Thảo Am, 22602014